MƠ VỀ EM - Trang 170

Đôi lông mày của Sara nhíu lại với nhau. Cô cảm thấy lồng ngực bị thắt

chặt cho đến khi cô nổ tung vì giận dữ gần như ngang bằng với anh.

“Em rất hiểu! Anh có ý chí để tồn tại, anh Craven. Làm sao em có thể đổ

tội cho anh vì điều đó. Em không thích những việc anh đã làm, nhưng em
cũng không phải là một kẻ đạo đức giả. Nếu em sinh ra trong một khu ổ
chuột, có thể em cũng trở thành gái điếm. Em biết đủ để hiểu rằng có rất ít
lựa chọn cho anh vào hoàn cảnh đó. Thực ra… em… em kính phục anh vì
đã kéo mình ra khỏi vực sâu như vậy. Rất ít người đàn ông có đủ ý chí và
nghị lực để làm như vậy.”

“Ồ?” anh cười u ám. “Sáng nay em hỏi anh về hội đồng của những bà

bảo trợ. Anh sẽ nói cho em biết. Hầu hết chồng của họ đều có nhân tình, vì
vậy để họ cô đơn trên giường hằng đêm. Anh thường phục vụ những quý
bà cao quý đó với một cái giá. Anh kiếm được cả một gia tài. Anh làm
điếm cũng giỏi như làm một kẻ cướp.”

Máu rút cạn khỏi má Sara.

Anh chế giễu một cách êm ái khi nhìn thấy phản ứng của cô. “Vẫn còn

kính phục anh?”

Sara lặng người nhớ đến những cuộc trò chuyện cô đã nói với những cô

gái điếm khi chuẩn bị viết Mathilda. Họ có cùng một vẻ mặt như Craven
hiện nay… trống trải, tuyệt vọng. “Khi anh cần thêm tiền để trang trải cho
câu lạc bộ,” Craven tiếp tục, “Anh tống tiền vài người trong số họ. Không
một quý ngài đứng đắn nào lại muốn biết vợ mình đã mang một hạng người
thấp kém mới nổi như anh lên giường. Nhưng điều kỳ lạ là, việc tống tiền
lại không làm giảm sự hấp dẫn của anh. ‘Tình bạn’ đó tiếp tục duy trì cho
đến khi câu lạc bộ được xây xong. Chúng tôi – những bà bảo trợ và anh có
sự thông hiểu lẫn nhau.”

“Bà Raiford – “ Sara nỏi khàn khàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.