MƠ VỀ EM - Trang 38

những gì mẹ cháu viết cho bác là thật. Bên dưới cái vỏ bọc hiền lành là một
bản tính kín đáo và ngoan cố!”

“Mẹ cháu viết như thế?” Sara hỏi với vẻ ngạc nhiên.

“Ý chị ấy gần như vậy! Chị ấy kể rằng cháu có thói quen làm những gì

cháu muốn không quản đến nó khác thường đến đâu, và cháu hiếm khi trả
lời những câu hỏi bắt đầu bằng những từ như ‘ở đâu’ và ‘tại sao’.“

Sara cười toe toét khi đến đấy. “Lâu nay cháu đã học được là không giải

thích tất tật mọi chuyện với mọi người. Nó dẫn đến một tư tưởng sai lầm là
họ nghĩ họ có quyền biết về mọi việc cháu làm.”

Lôi tâm trí trở lại với hiện thực, Sara gom lấy túi và găng tay, và bắt đầu

đi ra với người gia nhân. Bà Goodman chạm vào tay cô để cản lại. “Sara,
bác nghĩ sẽ tốt hơn nếu bác đi với cháu, chỉ là vì bác quan tâm đến sự an
toàn của cháu.”

Sara nghiêm mặt cố nén một nụ cười, biết rằng lòng hiếu kỳ của người

phụ nữ lớn tuổi đang tăng lên không thể kiềm chế nổi. “Bác thật tốt, nhưng
không cần phải vậy. Cháu hoàn toàn được an toàn.” Cô bước tới cỗ xe và
dừng lại liếc nhìn người đầy tớ cao lớn.

“Điều này hoàn toàn không cần thiết,” cô lẩm bẩm. “Tôi đã định đi bộ

đến Craven sáng nay.”

“Người lái xe và tôi đều sẵn sàng phục vụ cô, cô Fielding. Ông Worthy

đã nhấn mạnh rằng cô không nên đi bộ đến bất cứ đâu ở Luân Đôn thêm
nữa.”

“Liệu chúng ta có cần đến những người hộ tống có vũ khí không?” Sara

bị bối rối bởi tất cả sự hoành tráng và phô trương này. Cỗ xe này sẽ phù
hợp cho một nữ công tước hơn là cho một nhà tiểu thuyết của một ngôi
làng nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.