MƠ YÊU - Trang 8

Khánh Vân

Mơ Yêu

Chương 2

Hạ mở mắt nhìn lên trần nhà, im ắng và trống vắng quá, căn phòng thuê
nhỏ xíu đã trở nên quen thuộc với cô hơn hai năm nay . Cô nằm dài như
đuối sức trên giường . Ngày hôm qua, khi thiếp đi với cơn mệt mỏi, cô đã
tự nhủ: Ngủ đi . Ngủ đi, ngủ đi vậy, ngủ một giấc sáng mai dậy chớp mắt,
mọi việc sẽ như làm lại từ đầu, mình sẽ quên những đau khổ vô vọng của
ngày hôm nay, quên đi những cảnh tượng mà lẽ ra không bao giờ nên có .
Vậy mà, khi tỉnh dậy sáng nay, thân thể cô rời rã, con tim nhỏ bé của cô lại
nhói đau, khi ý thức được rằng mình đã thực sự cô độc giữa đất Sài Gòn
này , mình đã mất đi hai người từng là bạn thân thiết nhất . Hơn hai năm
đậu Đại học khó khăn, gian nan không được sự ủng hộ của gia đình, cha và
các ông anh, ai cũng ngăn cản cô khăn gói vào Sài Gòn thi Đại học, và khi
hay tin cô đậu khoa tóan, họ lại còn bài bác và cương quyết không cho cô
vào học, nếu cô ra đi, phải "thân lập thân" . Đó là câu nói chắc như đinh
đóng cột của cha.
Hơn hai năm cô ráng học hành và sống lây lất bằng những việc vặt như
bưng cafe, dạy kèm...
Và thậm chí mượn luôn cả nghề của cha là dạy võ cho một vài trung tâm và
nhà văn hóa thiếu nhi.
Cô đã vượt qua được thời gian đầu cam go đó, một phần cũng nhờ tựa vào
Huy, người đã khuyến khích cô xuống Sài Gòn học, và giúp đỡ cô, giới
thiệu cho cô ở trọ một người bà con của anh . Và còn Ngọc Trâm, cô bạn
Sài Gòn dễ thân của những ngày làm quen ở giảng đường.
Hạ đã từng xem họ là thân thiết nhất, cô thật ngây thơ . Họ đã lừa dối cô từ
bao lâu vậy nhỉ ?
Cô không biết . Chỉ khi hân hoan đến nhà Ngọc Trâm cám ơn bạn đã giới
thiệu cho cô việc làm mới, cô mới chứng kiến cảnh tượng họ trong vòng
tay nhau . Mới biết mình thật khờ ngốc . Cô đã tin tưởng Huy biết bao .
Những lời âu yếm tỏ tình ngày nào . Huy có còn nhớ không nhỉ ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.