Hạ uể oải trở dậy rửa mặt, rồi ngồi thừ ra trước gương , một gương mặt héo
úa vì lo toan việc sống còn . "Mười hai con giáp, không giống con nào" .
Miệng lưỡi tên giám đốc nhân sự hôm qua độc địa thật . Hôm qua, cô đã
giận run người, nhưng hôm nay bình tĩnh lại, cô lại thấy hình như hắn nói
đúng . Cô có giống một cô gái hai mươi mốt tí nào đâu . Là con gái út của
một võ sư miền cao nguyên, sống giữa những người đàn ông con trai gồm
những ông anh ruột và học trò của cha . Từ bé, cô cũng tập tễnh múa
quyền, phóng cước . Có ai còn nhớ cô là con gái không nhỉ ? Hình như chỉ
có nấu ăn và dọn lên thôi . Trong đám học trò của ba cô, Huy học dở nhất,
nhưng bù lại, anh là người nhắc nhở cô bằng những lời tán tỉnh vu vơ rằng
cô là cô gái mười tám tuổi, có quyền mơ ước và thực hiện mơ ước đó . Mơ
ước của cô là tốt nghiệp Đại học . Suốt những năm trung học cô đã say mê
toán học và ngoại ngữ . Và cô háo hức thực hiện ước mơ đó.
Giờ đây, cô chỉ mới đi hết nửa đường chỉ mới có mảnh bằng Đại học
cương, còn lại cô được gì nhỉ ? Cô mất Huy, điểm tựa từng được xem là
chắc chắn nhất . Mất Ngọc Trâm, cô bạn gái duy nhất . Và mất luôn chỗ
làm phụ việc ở tiệm thuốc bắc, cả chỗ kèm trẻ mà Trâm giới thiệu . Cô đã
tự động xin nghỉ khi phát hiện sự lừa dối của hai người.
Đã hai tuần rồi, cô ôm mấy cái bằng đi gõ cửa xin việc, vậy mà đâu đâu
cũng đi đến thất vọng . Bây giờ, chẳng lẽ chỉ còn cách trở về với gia đình,
đành bỏ học sao ? Về để thấy mấy bộ mặt đắc ý của các anh.
Hạ nhắm mắt buồn bã, bản tánh phiêu lưu và tự ái của cô lại trỗi dậy .
Không, mình phải cố gắng, không trở về, phải ráng học và tốt nghiệp.
Phải trở về thành công, đi hết con đường, có thể cha và các anh mới phục
nhỏ Hạ này.
Giữa lúc cô đang lên dây thiều cho tinh thần thì bụng cô sôi réo ào ào, sùng
sục . Chao ơi, bao tử cô biểu tình rồi . Hạ rờ túi thầm đếm lại số tiền nhỏ
nhoi cuối cùng, rồi rút ra một tờ giấy bạc quý giá, cô phân vân giữa món
xôi hay bánh mì . Bánh mì vậy, mình còn chút bơ, thêm tí muốn có thể cầm
cự mà trở dậy đi xin việc khác . Cô tự nhủ.
Xuống đến cửa, dì Tám gọi và đưa cô một phong bì mới . Gọi phỏng vấn ?
Cô mừng húm, nhưng chợt khựng lại . Bao thư in tên cái công ty hôm qua