MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 245

Thông thường sau đó, bệnh cũ của nàng sẽ tái phát, nằm trên giường mất
một hai tháng cũng phải chuyện lạ.

Cẩm Tú:

Không chút nghĩ ngợi mà cười nhạt: “Không cần hỏi nữa, muội tuyệt

đối sẽ không hóa thành bọt biển vì tên hoàng tử ngu xuẩn kia, giết hắn
chẳng phải là xong chuyện rồi sao, lại còn nhanh chóng nữa?” Một ngày
nào đo, tôi ngồi ngẫm nghĩ thật lâu, thầm cảm thấy tôi thân làm tỷ tỷ mà
dạy em thật thất bại.

Tống Minh Lỗi:

Cười khẽ, phản ứng không khác mấy Nguyên Phi Bạch, hỏi vặn tôi

một đống vấn đề.

Nguyên Phi Giác:

Thừ người ra, thở ngắn than dài, đi loanh quanh mấy vòng, nhìn tôi,

sau đó lại ngẩn người, bước loanh quanh thêm mấy vòng, cuối cùng lo lắng
hỏi tôi: “Sau khi biến thành bọt biển rồi thì có thể biến trở lại không?”

Vu Phi Yến:

Mắt hổ rưng rưng, nắm chặt hai tay tôi: “Tứ muội nghe được ở đâu

câu chuyện trung nghĩa oanh liệt như vậy, đại ca nhất định phải kết giao với
người viết nên câu chuyện này. Thực sự là khiến người ta tỉnh lại. Vấn đề
này còn phải hỏi sao, nếu đại ca là nàng tiên cá, chắc chắn phải tác thành
cho người mình yêu, cho dù phải hóa thành bọt biển cũng muốn ở bên cạnh
hoàng tử, nhìn thấy hắn được hạnh phúc.” Lúc đó, tôi vô cùng xúc động gật
đầu, thầm nghĩ nếu Andersen mà ở thời không này hẳn cũng tìm được tri
kỷ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.