MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 44

nhiên nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới ngay. Trên đầu Tống Minh Lỗi vẫn
còn vài hạt tuyết trắng, thì ra bên ngoài tuyết đã rơi rồi.

Mặt Bích Oánh đỏ ửng tựa ráng chiều, có điều tôi biết đây chính là

thời điểm nàng vui sướng nhất. Tôi nhanh nhẹn rũ tuyết giúp Tống nhị ca,
rót một chén trà rồi nâng chậu quần áo lên, cười hi hi định tránh tới sương
phòng phía tây. “Tống nhị ca, phiền huynh trông Tam tỷ một lúc, muội đem
đống quần áo này đi giặt cái đã.”

“Đều là huynh muội trong nhà cần gì khách sáo như vậy, Mộc Cẩn

cũng ngồi xuống đi.” Đôi mắt hắn sáng như sao Thiên Lang, cười mập mờ
nhìn tôi. Thế này thì phá hỏng chuyện tốt của bọn họ mất, tốt hơn là tôi nên
nhanh biến khỏi đây thôi.

Lúc tôi đang cầm y phục đến dòng suối trước phòng thì nhớ ra tuyết

vừa mới rơi, liền vội vàng muốn giặt cho xong. Đúng lúc ngồi xuống, một
trận gió mạnh lướt qua bên cạnh, tôi sợ đến mức ngã lăn ra đất lạnh. Một
ngọn thương quấn lụa hồng đã cắm vào gót chân tôi, vẫn còn đang rung
rung, dễ thấy lực ném rất lớn. Mặt tôi có chút nhăn nhó, sờ sờ thì đã thấy bị
chảy máu rồi.

“Mộc nha đầu, lần này ta không những không lạc đường mà còn tìm

thấy cô rồi.” Tôi còn chưa kịp quay đầu lại, một dáng hình cao hơn mét tám
đã chắn trước mặt, góc cạnh trên mặt phân minh, ngũ quan kiên nghị tuấn
mỹ, tóc đỏ không búi, để xõa tung lên đầu vai, con ngươi tựa như rượu nho
đang lóe sáng. Hắn vô cùng đắc ý trừng mắt nhìn tôi. Tim tôi thầm lộp bộp
một tiếng, là Giác Tứ gia, sao hắn có thể dễ dàng tìm ra tôi như vậy.

Nói đến đây, tôi cần giới thiệu một chút về những người trong Tử Tê

sơn trang:

Tướng quân Nguyên Thanh Giang, tự Nhiên Chi, hiện là thượng thư

bộ binh, sinh được ba trai một gái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.