MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 485

lão là đệ nhất mỹ nữ trong Tử viên. Lão nói muốn dâng lên cho ngài, tiểu
nhân vừa dẫn nữ tử kia tới thì cô ta đã chạy vọt vào, tiểu nhân muốn ngăn
nhưng không kịp.”

Tôi hơi căng thẳng, không ngờ cô gái này lại chính là Hương Cần.

Hương Cần hung dữ nhìn tôi chằm chằm: “Cô ta căn bản không phải là
Nguyên Nhị tiểu thư. Cô ta là thị thiếp của Bạch Tam gia, Hoa Mộc Cẩn.”

Tôi lạnh lùng nhìn nàng thì nàng lại như phát điên, sợ hãi nói: “Không

đúng, ngươi không phải Hoa Mộc Cẩn, ngươi là Hoa Cẩm Tú! Không
đúng, ngươi là đồ hoa yêu, cả ngươi và tỷ tỷ ngươi đều là yêu tinh, các
ngươi mê hoặc chủ tử, tâm địa rắn rết. Chính Tiểu ngũ nghĩa các ngươi dẫn
quân Nam Chiếu vào, các ngươi muốn Nguyên gia bị hủy mới cam tâm.”

Đúng lúc đó một phụ nhân cả người lấm lem bỗng xông vào, không

ngờ lại chính là Liên Thụy Gia. Bà ta tóm lấy tay lão già đang dắt Hương
Cẩn kia, khóc kể: “Ông là đồ súc sinh. Đúng là nghiệp chướng, ông đánh
đập con gái đã là thiên lý khó dung, nay còn muốn đem con gái ruột cho
bọn chó Nam Chiếu nữa.”

Ông già họ Liên đá Liên Thụy Gia ra đất, nhổ một ngụm đờm: “Nó là

con ta, lão tử đánh nó thì đã làm sao. Không đánh nó, nó có thể ngoan
ngoãn nghe lời lão tử sao?” Ông ta lại quay đầu nhìn Đoàn Nguyệt Dung,
cười nịnh: “Vị vương gia này, con gái của tôi là mỹ nữ nổi tiếng ở Tử viên,
vốn muốn tặng nó cho Thanh Đại… Nguyên Phi Thanh làm tiểu thiếp. Nếu
vương gia không tới, nó đã làm nữ tì theo Nguyên Phi Yên tới nhà chồng
rồi. Ngài xem da thịt nõn nà thế này.” Lão già họ Liên túm lấy tóc Hương
Cần, bắt nàng phải ngẩng đầu, để lộ ra gương mặt còn đang sợ hãi kia:
“Vương gia yên tâm, lão cam đoan nó sẽ hầu hạ ngài rất tốt.”

Đoàn Nguyệt Dung liếc một cái, cười khinh miệt: “Rõ ràng là một con

mụ điên. Mông Chiếu, những việc còn lại ngươi xem xét rồi lo liệu đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.