MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 486

Liên Thụy Gia khóc nức nở: “Hương Cần, con tôi sao mà khổ thế, có

một người cha bụng dạ độc ác như vậy.” Vậy nhưng đứa con gái số khổ
trong lời bà ấy lại đang nhìn tôi một cách hung hãn, không ngừng mắng tôi
là yêu tinh.

Liên Thụy Gia vừa nhìn thấy tôi cũng la toáng lên: “Đây là Hoa Mộc

Cẩn, Hoa Mộc Cẩn của Tây Phong Uyển. Sao ngươi lại dám giả làm
Nguyên Nhị tiểu thư.”

Ông già họ Liên ghé mắt nhìn tôi rồi cũng hét: “Cô ta tuyệt đối không

phải Nguyên Nhị tiểu thư, ngày nào lão tử cũng gặp nàng mà.”

Đoàn Nguyệt Dung lạnh lùng quay sang hỏi Trân Châu: “Ngươi là đại

nha hoàn của Tử viên đúng không, ngươi nói xem, nữ nhân này rốt cuộc có
phải là Hoa Mộc Cẩn hay không?”

Trân Châu bình tĩnh nhìn Liên Thụy Gia và Liên lão đầu, tỏ vẻ bất

mãn: “Nguyên Nhị tiểu thư đối xử với các người cũng không tệ, sao các
người có thể quay lưng phản chủ như vậy?”

Liên Thụy Gia và lão già kia còn muốn cãi bừa thêm mấy câu, nhưng

một lần nữa Trân Châu đã thể hiện được vị trí thủ lĩnh của mình trong đám
nha hoàn ở Tử viên, lại thêm thường ngày Liên Thụy Gia và Hương Cần
đều quá kiêu ngạo, vậy nên nhóm nha hoàn bắt đầu cất tiếng mắng mỏ ba
người nhà họ, nào là bán chủ cầu vinh, mất hết tính người, lương tâm đều
vất cho chó ăn rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.