MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 555

trời, con trai bảo bối của ngươi và tình nhân của nó đều rơi vào tay ta, ta
muốn chúng phải chôn theo Minh lang và Dương nhi. Ngươi ở dưới suối
vàng có phải đang vội tới độ muốn quật mồ lên cứu chúng.”

Nguyên Thanh Vũ cười sằng sặc, bước từng bước lại gần chúng tôi,

khóe mắt vẫn còn vương nước mắt đau thương, nhưng nụ cười lại tàn nhẫn,
điên cuồng xen lẫn tuyệt vọng. Tim tôi như đang co lại, người phụ nữ này
điên rồi, điên thật rồi.

“Cô mẫu thật sự cho rằng mẹ ta và phụ hầu đã hại chết dượng sao?”

Phi Bạch đứng chắn trước mặt tôi, lạnh lùng nói: “Người thực sự hại chết
dượng chính là cô mẫu.”

“Ngươi nói cái gì?” Nguyên Thanh Vũ giận quá hóa cười.

Phi Bạch lạnh giọng đáp: “Phụ hầu thường nhắc tới cô mẫu, tuy là

phận nữ nhưng lòng hiếu thắng còn hơn cả đàn ông. Minh Phong Dương
nổi danh từ thưở niên thiếu, tuy say mê võ học nhưng vẫn luôn nghe lời cô
mẫu. Nếu người nói không, dượng chắc chắn sẽ không động tới Vô Lệ kinh
kia, thế nên sự thực không phải là dượng muốn luyện Vô Lệ kinh mà là cô
mẫu muốn luyện Vô Lệ kinh, bởi vì người không thể chống cự sự mê hoặc
của nó.”

Nguyên Thanh Vũ hét lên the thé: “Ngươi nói bậy bạ gì đó…”

“Cô mẫu thử đặt tay lên ngực tự hỏi xem, người hành hạ dượng như

vậy chỉ vì dượng không còn yêu người nữa sao? Cô mẫu không hề yêu
dượng, trong lòng người chỉ có tính chiếm hữu mãnh liệt thôi.” Phi Bạch
cười nhạt: “Bây giờ, võ công của cô mẫu, đừng nói là phụ hầu, e rằng cao
thủ đứng đầu cũng khó sánh nổi, công lực của dượng đã bị phá bỏ thế nào?
Mà công lực trăm năm của cô mẫu là từ đâu mà có?”

“Võ công của ta đương nhiên là do luyện Vô Lệ kinh nên mới tiến bộ

nhanh chóng.” Ánh mắt của Nguyên Thanh Vũ dần bình tĩnh trở lại nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.