MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 558

lúc giận dữ, phụ hầu đánh mẫu thân trọng thương tâm mạch, về sau thành
bệnh chữa không dứt.”

“Sao ngươi biết?” Nguyên Thanh Vũ như lá rụng bay trong gió lớn,

chậm rãi lùi về đằng sau.

“Bà quên rằng đêm đó bà đã đánh chết một gia nô đang chạy trốn

sao?” Giọng Nguyên Phi Bạch rất lạnh: “Gia nô đó chính là Tạ Tam thúc,
người hầu bên cạnh mẫu thân ta. Ông ấy dẫn ta trốn ở một bên, chứng kiến
tất cả. Ông ấy vì muốn bảo vệ ta nên mới chạy ra, sau đó ta may mắn thoát
chết.”

“Hôm, hôm đó, ta nhớ là có hai bóng người, thì ra người còn lại chính

là ngươi…” Nguyên Thanh Vũ rít lên, giọng nói cực kỳ dữ tợn: “Thì ra
chính là ngươi…”

“Cô mẫu hận mẫu thân đến vậy thực sự là vì Minh Phong Dương mất

đi lý trí rồi đem lòng yêu mẫu thân sao?” Phi Bạch bước tới trước mặt
Nguyên Thanh Vũ, ánh mắt khóa chặt bà ta: “Nếu cô mẫu để Minh Phong
Dương phá bỏ thần công, sau khi thần trí tỉnh táo trở lại, ông ta hẳn sẽ nhớ
ra bà. Hoặc bà cũng có thể giết chết mẫu thân để xả hận, nhưng vì sao bà
phải đạo diễn vở thảm kịch ngày hôm đó? Bà điểm huyệt mẫu thân, để
người ở bên cạnh nhìn bà hành hạ Minh Phong Dương, hút công lực của
ông ấy, thậm chí còn muốn phụ hầu tự tay giết mẫu thân của ta, khiến ông
vĩnh viễn sống trong đau khổ, dằn vặt. Cháu đây ngồi trên xe lăn suy nghĩ
rất nhiều năm, cuối cùng cũng nghĩ thông rồi.”

Nguyên Thanh Vũ đã bình tĩnh trở lại, bà ta vịn vào bàn gỗ, đứng

thẳng người, bàn tay nhẹ nhàng vuốt lên một lọn tóc, nở nụ cười cực kỳ
quyến rũ: “Hửm, vậy ngươi đã nghĩ thông chuyện gì?”

“Cả đời cô mẫu chỉ để tâm tới hai người đàn ông, một người là phụ

hầu, người kia là Minh Phong Dương. Nhưng chắc chẳng ai biết, cả đời này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.