MÔI ANH ĐÀO - Trang 216

Ở trong bóng tối một thời gian dài, cô đã có thể nhìn rõ hình dáng của

Lục Vũ, ánh mắt đặt trên mặt anh, nhỏ giọng hỏi, "Sao lại hôn tớ?"

Lục Vũ không trả lời.

Anh kéo áo khoác, ánh nắng màu hồng cam bên ngoài lại chiếu vào

hai người một lần nữa, có thể nhìn rõ đôi môi hơi sưng đỏ của Tô Khả Tây,
đối lập với gương mặt trắng nõn của cô.

Hình ảnh này, người nào vừa nhìn cũng biết chuyện gì đã xảy ra.

Nhìn đến dáng vẻ này của cô, trong xương cốt Lục Vũ lại có cảm giác.

Anh đè nén sự run rẩy trong ngực, không ngừng dời tầm mắt, nói:

"Cậu học tập cho tốt."

Tô Khả Tây cúi đầu, không biết có nghe được những lời anh nói

không.

Sau một lát, cô ngẩng đầu, lại tươi cười, "Tớ mà tiến bộ, cậu lúc đó

cho tớ hôn được không?"

Ánh mắt ngập nước như phát sáng, làm người khác nhìn mà tâm cũng

ngứa.

Lục Vũ lấy lại tinh thần, không nhìn vào mắt cô nữa, thấp giọng "Ừ"

một tiếng, xem như đồng ý.

Tô Khả Tây nhếch môi, gấp bài thi lại.

Tâm tình Lục Vũ lại bực bội, đưa mắt nhìn xung quanh.

Mấy người xung quanh vừa thấy anh nhìn qua, lập tức tránh còn

không kịp mà quay đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.