MÔI ANH ĐÀO - Trang 222

Mãi cho đến khi sắc trời đã tối, Tô Khả Tây nhìn thời gian, tài xế cũng

vừa lúc gửi định vị tới.

Cô nghĩ nghĩ, xoay đầu nói, "Tớ phải về nhà đây."

Lục Vũ nghiêng mặt đi, gương mặt một mảnh đen nghìn nghịt nháy

mắt khôi phục không biểu tình, "Ừ."

Tô Khả Tây cũng không phát hiện có gì không thích hợp, hai người

sóng vai đi dọc ở vườn trường.

Con đừơng bên cạnh Tam Trung có rất nhiều cây cổ thụ, cũng có cây

bạch quả, giờ phút này trên đường tất cả đều là màu vàng của lá cây, làm
thành một cây bạch quả to lớn, nhìn phi thường xinh đẹp.

Đi dọc con đường, cô liên tục cảm thán không thôi.

Gia Thuỷ Tư Lập đã xây được nhiều năm, nhưng mấy cây cổ thụ cũng

không có, nếu muốn mua phải bỏ ra một số tiền rất lớn, cái phí dụng này
còn không bằng đặt vào nâng cấp điều kiện kí túc xá và phòng học của
trường.

Cho nên thời điểm máy điều hoà đều xuống cấp, hư hỏng của mấy

trường công lập, thì nội thất của Gia Thuỷ Tư Lập lại là tốt nhất, phòng học
hay kí túc xá cũng đều có.

Mãi cho đến khi tới cửa trường, Tô Khả Tây đột nhiên dừng lại, cô xê

dịch hướng bên cạnh, duỗi tay kéo tay Lục Vũ.

Mắt lấp lánh, ngửa đầu nhìn anh, "Tớ sẽ rất nhớ cậu, còn cậu?"

Bên tai của Lục Vũ phiếm hồng, thề thốt phủ nhận, "Tớ sẽ không nhớ

cậu đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.