MỐI CHÚA - Trang 205

quá. Chỉ trách mình sao lại hồ đồ, ngu muội đến mức quỳ cả trước mặt cái
thằng cha chỉ đáng làm đầu sai cho Mr. Đại. Mất oan của anh một món. Tôi
sẽ bù lại sau nhé!

- Chuyện đó không còn quan trọng nữa - Tôi an ủi ông Sinh - Ai chả

có lúc nhầm. Vấn đề của ông và tôi là phải bằng mọi cách để gặp được Mr.
Đại. Chỉ cần gặp được ngài, qua ngài chúng tôi có thể xin được cái quyết
định cấp phép đầu tư, mọi thứ rủi ro khác chỉ đáng là con tép - Tôi đã kịp
học được chút ngôn ngữ của dân đánh quả bất động sản - cứ coi như vụ
hôm nọ là mình vồ hụt con mồi đi.

- Nhưng tôi biết là đã gây ra thiệt hại cho anh, tôi là người sòng phẳng,

không muốn ai vì mình mà thiệt hại.

- Chuyện vặt. Nó giống như mình mua vé máy bay hạng thương gia

nhưng vì lý do gì đó, tắc đường chẳng hạn, đành xé bỏ, coi như rủi ro. Ai
chả có lúc lâm vào những hoàn cảnh như tôi vừa nói. Mất tiền là chưa mất
gì cả. Ông quên chuyện nhỏ ấy đi nhé.

- Cảm ơn anh đã đại lượng bỏ qua. Nhưng chả lẽ anh nghĩ tôi hẹn anh

gấp gáp thế này chỉ để than thở lật vặt như vậy sao? Tôi không muốn trở
thành kẻ ba hoa trong suy nghĩ của anh.

Ông Sinh kể rằng, phải mất rất nhiều công sức, qua thêm nhiều mối

trung gian, ông mới tìm ra con đường gần nhất đến với người có nhiều khả
năng là Mr. Đại. Ngài đang ở trong tầm tay. Ngài ngay bên cạnh. Chỉ một
bước nữa thôi là túm được vào vạt áo của ngài. Lần này có thể gặp may,
không bị nhầm. Xung quanh ngài luôn dày đặc các loại người, vì thế chắc
chắn chúng tôi phải rẽ ra mới mong nhìn thấy, chưa nói đến diện kiến ngài.
Tức là không đơn giản chút nào. Ông Sinh cũng cho biết sơ qua về thời
gian, thói quen, sở thích của nhân vật mà ông tin chắc là Mr. Đại. Kẹt nhất
là thời gian của ngài tính bằng giây. Nhưng nếu biết kiên nhẫn và có niềm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.