MỐI CHÚA - Trang 225

không có người ở. Giờ họ muốn vươn cái vòi bạch tuộc đến những vùng
nông thôn, bán sơn địa, bịa ra những dự án khổng lồ để rửa tiền bẩn. Họ
biết thừa rằng cần gì phải có thêm những cái sân gôn, khi nó đang dư thừa.
Nhưng họ vẫn muốn chiếm đoạt như một cách xí trước, như một thứ bản
năng cướp đoạt. Sau khi đuổi hết dân làng đi, họ không cần biết bà con
sống chết ra sao, họ chỉ cần biết toàn bộ rừng, ruộng, ao đầm thuộc về họ
và tự hào đã nhanh tay hơn những kẻ khác.

Lúc trước tôi chưa trả lời một bạn hỏi tôi rằng, tôi nói những điều này

để làm gì. Giờ tôi xin trả lời bạn và bà con: Tôi đến để giúp bà con giữ lại
đất đai của mình, giữ lại cho các thế hệ tương lai của làng Đồng tài sản cha
anh họ để lại khỏi bị nuốt mất bởi những con cá mập tham tàn vô độ mà tôi
gọi đích danh là những kẻ phản dân hại nước. Tôi đến còn vì không muốn
lại phải chứng kiến hàng ngàn người nông dân như cha mẹ tôi chết trong
nghèo khổ, bệnh tật mà không hề biết công lý ở ngay bên cạnh họ. Tôi đến
để chỉ cho bà con cái công lý ấy và cách sử dụng nó một cách hữu hiệu
nhất.

Đoạn video chỉ quay đến chỗ đó thì dừng lại. Nhưng như thế cũng là

quá đủ để tôi hiểu mình có thêm một đối thủ không mong muốn. Trời ơi,
sao lại là cô ta cơ chứ? Sao lại là chính cô ta mà không phải người nào
khác? Có điều gì giống như số phận ở câu chuyện oái oăm này. Giờ tôi
không biết mình nên hành động như thế nào? Với những gì tôi chứng kiến
ở quê ông Bích, với chút tình cảm vừa nhen nhóm và ngày một rõ nét với
Diệu, tôi không muốn đối diện với cô như là những kẻ hai bên chiến tuyến.
Bởi phải có một bên gục ngã. Trong trường hợp này thì dù bên nào bị tiêu
diệt, tôi cũng là kẻ thất bại.

Chú thích:

[1] Lời của bà Nguyễn thị Doan, Phó chủ tịch nước từ 2011-2016.

(BTV).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.