MÔI KỀ MÔI - Trang 85

giỏi loại ngôn ngữ này lắm. Anh không biết làm thế nào mà người ta có thể
học một thứ phức tạp như thế.

Nàng nói gì thì con mèo cũng trả lời bằng cách cào cào xuống chiếc váy,
duỗi rộng hai chân sau ra rồi nhảy chồm chồm về phía cái giường, cái bụng
phệ của nó lúc lắc hai bên hông.

Russ tự hỏi không biết con người sẽ thế nào nếu bị bắt đi bằng bốn chân
nhỉ, giống như những ông trung trung tuổi bị cấm uống bia với bì lợn. Thật
là một khung cảnh tệ hại.

Ferris đã nhảy được lên giường và ngồi xuống, uốn cong cái lưng lên.

Mắt nó vẫn nhìn Russ khinh bỉ, cái cằm gí bẹt xuống đệm.

“Anh thấy con mèo không thích anh.”

“Nó chỉ không quen với đàn ông nửa kín nửa hở thế này trong phòng em
thôi mà.” Nàng mỉm cười.

“Thế còn hở hết thì sao?”

Hơi thở của nàng như bị đóng băng. Nàng lắc đầu, miệng ậm ừ rồi nói: “Nó
sẽ phải quen ngay đây thôi.”

Anh cố gắng quên đi cảm giác khinh miệt con mèo đang bám riết lấy mình,
Russ cầm đầu ống tay áo của Laurel và giật mạnh xuống, làm lộ ra cánh tay
phải của nàng.

Tiếp tục với cánh tay áo bên trái, cho đến khi lớp ngoài của chiếc áo len cầu
kỳ rơi hẳn xuống sàn, chỉ còn một lớp áo dây màu xám hở vai bó lấy thân
hình nàng. Chúa ơi, anh ghét cái thứ tầng tầng lớp lớp này. Anh muốn mấy
thứ áo sống này liền hết với nhau.

Không thể kiên nhẫn thêm nữa, anh giật mạnh lớp áo len cuối cùng tuột qua
vai nàng, rồi huýt gió hân hoan. Mái tóc vàng hoe rối tung vì động tác nôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.