MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 224

công đoạt sủng, đỡ ảnh hưởng tới chương trình ‘Tầm nhìn Đông Phương’
của mình.

“Vậy thì nghe lời em.” Ngu Trọng Dạ đứng dậy ra sau bàn làm việc, đi

đến trước mặt Hình Minh, “Kế hoạch không có gì sai, đầu cuối có cải tiến.
Có điều em mới trở về, có thể hoàn thành nó hay không?”

“Làm người thì không thể lười biếng, huống hồ em còn không bằng

người ta, là con chim ngốc đòi học bay.” Hình Minh vốn không muốn ôm
oán, vậy mà lại bật thốt lên, sau đó tự mình suy xét lại, cảm thấy không
giống oán giận, mà như đang hờn dỗi.

“Đây là đang tức giận sao.” Ngu Trọng Dạ nhẹ sờ mặt Hình Minh, cảm

thấy trán cậu nóng hầm hập, liền nhấc cằm của cậu lên, “Ủy khuất?”

Hình Minh đối diện với đôi mắt Ngu Trọng Dạ, quét qua mí mắt của hắn,

Lâm Tư Tuyền kia khóc lóc ầm ĩ trước mặt hắn nhưng đến cuối cùng cũng
không thu lại được gì. Bản chất của giao dịch là mưu lợi, anh cho tôi lấy cả
hai cùng vui, ngàn vạn không nên tính toán với người không nên tính toán,
tơ tưởng đến người không nên tơ tưởng, tỷ như, ái tình.

Vừa đáng buồn vừa đáng thương.

Hình Minh vẫn còn thất thần, Ngu Trọng Dạ đã mở ra cổ áo được cài lại

cẩn thận, khiến vết thương nửa chặn nửa che hoàn toàn lộ ra ngoài. Hắn đặt
đôi môi lên, nhẹ nhàng mút vào vết tích ái dục kia, sau đó nâng gáy Hình
Minh, cánh môi ma sát qua tai, hai má, cánh mũi, cằm, ôn nhu cẩn thận,
không để xót chỗ nào, cuối cùng mới dừng lại trên môi của cậu.

Đầu lưỡi Ngu Trọng Dạ cạy ra hai hàm răng đang đóng chặt, tiến vào

khoang miệng ướt át ấm áp của Hình Minh, liếm láp lợi cùng khoang
miệng. Hình Minh mới đầu trợn tròn mắt, đầu lưỡi không phối hợp, nhưng
chống lại không quá năm giây, liền nhắm mắt lại, thuần phục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.