MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 329

Chưa đi được mấy bước, đã nghe thấy sau lưng Lạc Ưu gọi cậu, Hình

Minh quay đầu lại.

Lạc Ưu đứng ở cửa thang máy, lấy đồng hồ trên cổ tay xuống, nở nụ

cười với Hình Minh. Khóe miệng bị rách, hai má cũng bị bầm tím, mà cười
lên vẫn cứ dễ nhìn như thế, hắn ngay trước mặt Hình Minh vung tay ra
ngoài, chiếc đồng hồ vẽ ra một đường sáng vòng cung, theo động tác tay
của hắn bay ra ngoài cửa sổ.

Tầng thứ hai mươi, phía dưới là hồ nhân tạo.

Hình Minh lập tức ngây ngẩn cả người, sự sững sờ này người bên ngoài

cũng có thể nhìn thấy rõ, không chỉ có thể nhìn thấy, còn có thể nghe thấy.
Dường như trong nháy mắt xương cốt toàn thân đều như bị đóng băng lại,
đụng vào liền nát. Kèn kẹt, một đống phế tích.

“Sếp, phát sóng trực tiếp sắp bắt đầu.” Nguyễn Ninh không dám đụng

vào cậu, chỉ run run mà nhắc nhở một tiếng, cậu ta sợ Hình Minh sẽ không
quan tâm chuyện gì nữa mà lao vào cùng Lạc Ưu liều mạng, cũng sợ sếp
mình nhảy xuống từ cửa sổ tầng hai mươi—— nhìn qua giống như cậu có
dự định này vậy.

Dường như tất cả mọi người chung quanh đều ôm tâm tình xem kịch vui

chờ mong, hai đại nhân vật này bây giờ mà vật ra đánh nhau, thì có biết bao
nhiêu náo nhiệt.

Nhưng Hình Minh không làm những người kia toại nguyện, chỉ sững sờ,

không động thủ lần thứ hai.

Mãi đến tận khi Lạc Ưu quay người đi, cậu vẫn sững sờ đứng ở chỗ cũ.

Linh hồn dường như bay ra khỏi người nửa phút, giờ mới hồi lại, cố gắng
mỉm cười gượng gạo nhưng càng giống như sợ hãi hơn, hướng tới một
chiếc thang máy khác, trở lại đại sảnh quay chương trình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.