MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 352

Việc đã đến nước này, nghĩ những lời vừa rồi Ngu Trọng Dạ đều nghe

thấy được, Hình Minh không chối cãi, lần thứ hai gật đầu: “Ừm.”

Ngu Trọng Dạ híp hai mắt lại, mặc dù không nói lời nào, nhưng trong

con ngươi lộ ra hàn ý, giống như ánh mắt của loài động vật ăn thịt.

“Chuyện trong nhà em có chút phức tạp… Quên đi.” Hình Minh không

muốn nợ đối phương một ân tình, nhưng trước mắt tức ngực khó thở, thực
sự không có tinh thần cùng đối phương nói qua nói lại, chỉ nói, “Tiền này,
em sẽ trả lại.”

Ngu Trọng Dạ liếc mắt nhìn Hình Minh một cái, hiếm thấy thuận theo sự

cương quyết của cậu, cũng không ép buộc: “Đợi khi nào xuất viện thì trả
cũng được, không trả nổi thì không cần gấp.”

Hình Minh tỉ mỉ suy nghĩ một chút, thật sự không trả nổi. Hư vinh là sâu

nhọt trong xương tủy cậu, vẫn luôn gặm cắn cậu mười năm nay. Ở nơi
trung tâm thành phố thuê một căn nhà hai phòng ngủ một phòng khách, lái
xe của một hãng nổi tiếng, tất cả quần áo đều là hàng hiệu, được cắt may
thủ công tỉ mỉ nếu không thì là hàng của Ý hoặc Anh, cái gì lông dê, tơ
tằm, lông dê pha tơ tằm, làm cho cậu mỗi khi xuất hiện trước màn ảnh đều
ánh sáng bắn ra bốn phía, như chim khổng tước.

Hình Minh cúi đầu, rầu rĩ không vui một hồi lâu, nỗ lực khuyên bảo bản

thân yên tâm thoải mái, sau đó vịn cạnh giường ngồi dậy. Vừa rồi bị Hướng
Tiểu Ba không nhẹ không nặng mà náo loạn như thế, lúc này chút sức lực
cuối cùng như bị lấy đi, trong lồng ngực như có âm thanh kỳ quái, đập loạn
một hồi giờ chỉ còn lại tạp âm.

Ngu Trọng Dạ hỏi cậu, đi đâu.

Hình Minh trả lời, nhà vệ sinh. Tự mình cầm ống truyền dịch, hít sâu

một hơi, chậm rãi đi vào phòng vệ sinh. Trong quá trình cậu cực lực tránh
né cùng ánh mắt Ngu Trọng Dạ tiếp xúc. Cậu rất chán ghét bản thân mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.