MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 364

Vệ Minh hùng hồn phân trần, hắn nói lần này đệ trình nghị án để tìm

cách ngăn chặn sự can thiệp tư pháp, bản thân hắn vẫn luôn tận sức với sự
xoay chuyển sai lầm về khái niệm điều tra tội phạm “Nghi ngờ tội phạm”
và “Án mạng tất phá”, không thể để cho “Địa phương hóa” cùng “Sự phẫn
nộ của dân chúng” phán quyết công lý… Lưu loát nói một hơi dài, cuối
cùng hắn kiêu ngạo kếtluận, trong suốt sự nghiệp phá án của mình, hắn
chưa từng xử qua một vụ án oan nào, không bắt sai người tốt.

Phóng viên đứng đó đều vỗ tay hưởng ứng.

Một đám phóng viên giơ micro gào khóc đòi ăn, nhưng chỉ có Hình

Minh được trả lời phỏng vấn. Bởi vì Vệ Minh cảm thấy người trẻ tuổi này
nhìn rất quen mắt.

Có chút tích cực nhưng lại không đúng lúc mà sửa sang cổ áo của mình,

Hình Minh đem đống câu hỏi đã được chuẩn bị sẵn vất ra sau đầu, chỉ hỏi
Vệ Minh một vấn đề, anh thật sự không bắt qua một người tốt nào sao?

Hai vai Vệ Minh run rẩy, xoa xoa mũi, trả lời, cậu hỏi tôi đã từng bắt qua

người tốt chưa à? Đáp án đương nhiên là, không có.

Cánh vai run rẩy cùng động tác xoa mũi đều là biểu hiện của người nói

dối. Hình Minh không chút biểu tình nhìn chằm chằm Vệ cục phó, không
nhanh không chậm tiếp tục đặt câu hỏi, cho nên, anh thật sự chưa bao giờ
bắt nhầm người tốt sao?

Lần này Vệ Minh không trả lời. Micrô của Hình Minh nhanh chóng bị

một người đàn ông đột nhiên cướp đi.

Mặc dù là bản án cũ mười năm trước, nhưng ký ức Hình Minh vẫn như

cũ chưa phai. Cậu từ tận xương tủy đã không phải là người rộng rãi gì, rất
dễ ghi hận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.