MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 373

Dưới bàn, tay của Liêu Huy đột nhiên âm thầm luồn vào trong quần cậu.

Cực không an phận, đông xoa tây bóp, dùng sức trêu chọc.

Hình Minh cố nén một trận kích động buồn nôn, bất động thanh sắc như

trước. Cậu hôm nay đến đây chỉ để nói lời khách sáo, không phải đến gây
sự. Binh đến tướng không chắn, nước đến đất không chặn, không phản ứng
chính là phản ứng tốt nhất. Tay người này đương lúc nhàn rỗi muốn giúp
mình thoải mái, cớ sao không làm.

Hình Minh phản ứng khác với dự liệu khiến hứng thú của Liêu Huy cũng

nhạt dần. Từ lúc Hình Minh đi vào, hắn vẫn chờ đợi một cơ hội. Hắn đã
sớm an bài người dưới tay mình là Hồ Thạch Ngân quan sát không rời Hình
Minh. Chỉ cần Hình Minh dám ở đây động thủ trước, người kia chắc chắn
sẽ đánh cậu đến kêu cha gọi mẹ. Vốn là lâu lắm mới xuống núi, chỉ cần có
tiền cấp cho hắn, hắn sẽ ra tay mà không quan tâm đến điều gì khác.

Liêu Huy càng ngày càng chán, buông tha Hình Minh, chuyển hướng

sang Lý Mộng Viên: “Tôi dẫn em gái đi khiêu vũ nhé.”

Lý Mộng Viên cười duyên xua tay: “Tôi không biết khiêu vũ.”

“Người trẻ tuổi, không biết là chuyện thường, chỉ là cùng thư dãn một

chút.” Liêu Huy hào phóng khoát tay, bắt chuyện với Nguyễn Ninh đang
ngồi cùng bàn, “Mấy anh em cũng nên đi đi, cùng nhau chơi vui vẻ một
chút.”

Một nửa người trên bàn đều chạy đi khiêu vũ, chính giữa thảm cỏ có một

ban nhạc nước ngoài người da đen, một bên nhảy một bên hát, liên tục vẫy
tay về hướng bọn họ. Một đám đông hỗn loạn vui đùa, Liêu Huy đột nhiên
không khiến người chú ý mà ghé sát đầu về phía Hình Minh. Hắn dán vào
lỗ tai của cậu, phun ra một hơi thở ấm nóng mập mờ, “Lão già không thỏa
mãn được cậu?” Hắn lè lưỡi, liếm vành tai và hai má Hình Minh, tiếng nói
thô khàn, lộ rõ bản thân đang động tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.