MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 376

Mỹ nữ chú ý tới ánh mắt Hình Minh, lập tức nở nụ cười ngọt ngào, lộ ra

chiếc răng khểnh duyên dáng. Đúng là người đẹp với người đẹp, thiên tính
hút nhau.

Mắt đi mày lại chỉ trong nháy mắt, đã bị Liêu Huy nhìn thấy. Hắn lấy

ngón tay gõ gõ mép ly rượu đỏ, tà tà nhếch lên khóe miệng, nửa thật nửa
giả nói với vị mỹ nữ kia: “Thu cái răng nanh của em lại, nhìn thật ngu
ngốc.”

Mỹ nữ thu hồi ánh mắt đang cười với Hình Minh. Thức thời mà ngậm

miệng, cúi đầu.

“Tôi trước đây cũng từng làm qua một vụ án cưỡng dâm, ấn tượng rất

sâu đậm. Phạm nhân họ Hình, không phải họ Hình(

邢) thông thường, mà là

Hình(

刑) trong từ hình phạt, khai đao hành hình.” Vệ Minh nói tới chỗ này

giả đò dừng lại một chút, quay đầu nhìn về phía Hình Minh, “Biên tập viên
Hình, cậu cùng với phạm nhân kia cùng họ đúng không?”

Hình Minh hơi nổi lên ý cười. Cũng không đáp lời, cậu tự biết không thể

tiếp tục để những ánh mắt xung quanh trêu chọc, đành phải cúi đầu thưởng
thức món ăn.

Bá Nhân vì ta mà chết(2). Mỹ nữ có chiếc răng khểnh thật đáng yêu,

đáng tiếc lại không được cười.

(2) Nguyên văn là: Ta không giết Bá Nhân, Bá Nhân lại bởi vì ta mà

chết: câu này xuất hiện từ một điển cố. Vào thời Tấn Trung Tông, trọng
thần trong triều là Vương Đôn khởi binh làm loạn, kỳ huynh (anh họ)
Vương Đạo và cả gia tộc bị dính líu, ở ngoài cung chờ tội. Chu Bá Nhân
vào cung, Vương Đạo xin giải thích nhưng Chu Bá Nhân không để ý. Tích
cực nói với hoàng đế là Vương Đạo có tội, nhưng cũng dâng sớ xin tội cho
Vương Đạo. Vương Đạo không biết nên ghi hận trong lòng. Sau này
Vương Đôn nắm quyền to, hỏi thăm Vương Đạo có muốn giết Chu Bá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.