MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 412

Hình Minh bị động tác bất thình lình dọa sợ hết hồn. Trong giây lát này,

ánh mắt của Ngu Trọng Dạ cậu không thể quen thuộc hơn, hung tàn và khát
máu, dường như muốn đem người treo lên hòng ăn tươi nuốt sống.

Vóc dáng cậu tuy cao, nhưng chẳng là gì so với Ngu Trọng Dạ, Ngu

Trọng Dạ nâng bắp đùi Hình Minh lên, khiến cho hai chân của cậu càng mở
rộng, dường như đem cả người cậu nhấc lên.

Ngón tay cách một lớp quần tiến vào kẽ mông Hình Minh, nhẹ vuốt ve

đè ép, như muốn cùng cả lớp vải vóc kia đồng thời đâm vào bên trong
huyệt động chặt chẽ nóng rực. Ngu Trọng Dạ liếc mắt một cái nhìn chằm
chằm Hình Minh, dùng ngữ khí thương thảo nói chuyện: “Bé cưng, cởi
quần ra, có được hay không.”

Có câu nói “Quá tam ba bận”, lão hồ ly này đêm qua cùng cậu dây dưa

hai lần nhưng không đi vào, có thể chịu đến nhường này thật không dễ
dàng gì. Nhưng trong bụng Hình Minh lúc này tích trữ một ý nghĩ xấu xa,
tưởng tượng ra cảnh đối phương ăn quả đắng. Cậu hơi dẩu miệng, cố ý đáp
ngược lại với tâm tư của đài trưởng Ngu: “Thầy nói tha cho em.”

“Ngày hôm qua, ” Ngu Trọng Dạ không chút hoang mang, nếu cậu đã

không nghe lời ngon ngọt thì phải sử dụng biện pháp cứng rắn, cưỡng ép
mở cúc quần Hình Minh ra, “Không phải ngày hôm nay.”

“Nhưng em vẫn còn đang bị bệnh.” Hai tay Hình Minh không phối hợp

mà ngăn cản lại, “Bác sĩ đã căn dặn, để khôi phục hoàn toàn thì phải nghỉ
ngơi trên giường ít nhất ba tháng, đồng thời yêu cầu không được tiến hành
sinh hoạt chuyện kia.”

Ngu Trọng Dạ dừng lại động tác trong tay, cau mày hỏi: “Sẽ đột tử sao?”

“Chắc là không đâu.” Hình Minh không dám nói đến mức quá nghiêm

trọng, rất sợ cáo già một lời tàn nhẫn ra lệnh, liền tạm dừng phát sóng ‘Tầm
nhìn Đông Phương’, thứ mà cậu vất vả mãi mới thuyết phục được. Đành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.