MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 647

Lão nói rõ từ trước đến giờ mình yêu thích thổi phồng bản thân, hạ thấp

người khác, thường hay nói quá mọi chuyện, nhưng lúc này điều mà lão
vừa nói đều là chủ ý của Ngu Trọng Dạ, lão cười tủm tỉm nhìn hai người trẻ
tuổi trước mặt, nói, hai người các cậu là ứng cử viên hoàn toàn xứng đáng,
chòm sao song tử của đài Minh Châu, năng lực ngang sức ngang tài, đứng
chung một chỗ rất đẹp mắt.

Thời gian chuẩn bị bảo nhiều không nhiều, bảo ít cũng chẳng ít, nhưng

đối với Hình Minh chưa từng có kinh nghiệm dẫn tiệc dạ hội mà nói, trong
đài có hàng trăm người thích hợp hơn cậu, đĩa bánh lớn như vậy từ trên trời
rơi xuống, không thể không nói là do vạn tuế gia vô cùng vinh sủng.

Lão Trần được dịp thoải mái thổi phồng mình cũng như trung tâm tim

tức, mặt mày hớn hở nói với Lạc Ưu: “Còn nhớ đêm trước khi khai tiệc hai
năm về trước, lãnh đạo trung ương đến đài thị sát công việc, trước khi rời
đi, lão gia tử còn cố ý đề từ tại đại sảnh: “Miệng của thiên hạ, gương của
chính phủ, gạn đục khơi trong, nhiệt huyết hào hùng.” Người đến rồi đi, trà
cũng không dám nguội lạnh, lão Trần đem lời nói của lão gia tử khắc ghi
trong lòng, đối với Lạc Ưu cũng một mực cung kính: “Năm nay tiệc mừng
của đài, cần phải kính xin lão gia tử tới tham dự một chút.”

“Đương nhiên.” Lạc Ưu cười gật gật đầu, lại liếc mắt nhìn Ngu Trọng

Dạ, “Ông ngoại và thầy Ngu còn có ước hẹn chơi cờ nữa.”

Ngu Trọng Dạ nói, cuối tuần này hai người các cậu thương lượng một

chút.

Lạc Ưu cẩn thận đáp lời, Hình Minh ngược lại không nói lời nào, buổi

sáng cậu và Ngu Thiếu Ngả đã xác định cuối tuần sau sẽ cùng đi công tác,
điều tra rõ ràng điểm đáng ngờ trong vụ án của thầy Lưu.

Ngu Trọng Dạ mặt không đổi, xác nhận lại với cậu: “Nghe thấy không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.