MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 657

Hình Minh nghe không thoải mái, tựa như con trai một tay mình nuôi lớn

lại gọi người khác là mẹ, cảm giác rất khó chịu.

Tâm không thoải mái thì miệng liền không quản được, Hình Minh chủ

động mở lời, giọng điệu muốn gây sự: “Hôm qua tôi có xem chương trình.”

Lạc Ưu cười cười, khách khí chống đỡ: “Anh có ý kiến gì?”

“Ý kiến thì không dám nhận.” Hình Minh vẫn giữ gương mặt lạnh lùng

như thói quen, không theo người khách sáo liền đi thẳng vào vấn đề, “Pháp
luật luôn thực hiện nguyên tắc ‘suy đoán vô tội’, nhưng những nghi vấn
trong chương trình của anh đều có khuynh hướng dẫn dắt đến đến biến
tướng ‘giả định có tội’.”

“Truyền thông thực hiện quyền giám sát, tôi chỉ phụ trách đưa các tin tức

khách quan, còn suy nghĩ như thế nào tự công chúng có phán đoán của
mình.”

“Đây là mượn cớ.” Đây là lý do người truyền thông thường dùng nhất,

ngay từ câu đầu tiên đã có thể gạt bỏ hết mọi chuyện.

Hình Minh nhắm thẳng vào mấu chốt, Lạc Ưu không phản đối, hắn cho

rằng mình vẫn chưa vi phạm nguyên tắc ‘cầu chân’ của đài, tất cả các nội
dung báo cáo của ‘Minh Châu kết nối’ đều xác thực có việc này, bằng
chứng rõ ràng, sự thật phơi bày ra trước mắt.

“Tôi dựa vào các chứng cớ đã có để đưa ra nghi vấn, từ đầu tới cuối một

câu nói bừa đều không có.” Lạc Ưu dừng lại, nhún vai một cái, một đôi mắt
khiêu khích nhìn Hình Minh, “Giống như cậu vậy.”

“Chúng ta không giống nhau. Bất kỳ một tin tức nào đưa ra đều có khả

năng kích phát sự phẫn nộ hoặc khơi dậy sự đồng cảm của dân chúng, quy
mô thảo luận và góc nhìn cực kì trọng yếu, hiệu quả đương nhiên cũng bất
đồng.” Kỳ thực Hình Minh có chút hoảng hốt. Chương trình lần này cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.