MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 710

Người tới đón không phải Lão Lâm, mà là con trai Lão Lâm tên là Lâm

Mậu. Tướng mạo Lâm Mậu rất giống cha gã, lông mày khuôn mặt, đều toát
lên vẻ nhanh nhẹn của người trẻ tuổi. Tuy nói lớn lên không cao cũng
không đẹp, nhưng khí chất lại có thừa, một thân hàng hiệu, lái xe Cayenne,
hiển nhiên là được nuông chiều từ bé.

Chờ hai người ổn định vị trí, Lâm Mậu khởi động xe nói: “Không phải

cháu cố tính cướp công lao của ba, chỉ là ba bốn giờ sáng nay ông ấy mới
trở về, cháu sợ ba còn mệt lái xe không an toàn.”

Ngu Trọng Dạ nói: “Cháu nhọc lòng rồi.”

“Thiếu Ngả trở lại chưa ạ? Lâu rồi cháu không gặp cậu ấy. Cháu đã tiếp

xúc qua rất nhiều nhị đại, nhưng không một ai có thể so với Thiếu Ngả của
chúng ta.” Lời này của Lâm Mậu rõ ràng muốn xu nịnh, cũng là thật tâm
thực lòng. Gã ta chỉ là con trai của tài xế lại có thể cùng một đám nhị đại
xưng huynh gọi đệ, tỏ rõ cáo mượn oai hùm, ỷ vào mình làcon trai của thân
tín đài trưởng Minh Châu.

Lời này Hình Minh đồng ý. Ngu Thiếu Ngả quả thực là người hiếm thấy,

Ngu Trọng Dạ quả là biết cách giáo dục con cái. Bởi vì quan hệ công tác
nên cậu từng gặp qua không ít người được gọi là nhị đại, bảy tám phần bên
ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thối rữa mục nát, hiếm có người như
Ngu Thiếu gia, sạch sẽ lại sáng sủa.

Hình Minh vừa vào đã bắt đầu đánh giá Lâm Mậu, Lâm Mậu cũng liếc

mắt quan sát Hình Minh. Lâm Mậu đương nhiên không có gan dò xét cuộc
sống riêng của đài trưởng Ngu, nhưng ít nhiều đã từng nghe cha mình đề
cập tới, nên không nhịn được có chút ngạc nhiên. Gã càng đánh giá càng
cảm khái, cõi đời này có mấy người sinh ra đã có mệnh quá tốt, dù sao
cũng cao hơn người khác một chút, đẹp hơn người khác một chút, thế
nhưng có thể bò được lên giường đài trưởng, một bước lên mây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.