MỘNG DỤC - Trang 240

Hắn đẩy nhẹ nhàng đẩy cô xuống giường, nụ hôn càng ngày càng trở nên

mạnh mẽ, mãnh liệt.

Lưỡi hắn đi vào bên trong miệng cô, cạy mở hàm răng đang khép lại của

cô. Cô cũng rất phối hợp, hé mở hàm răng nhỏ thẳng tắp của mình ra để
cho lưỡi của hắn đi vào, càn quấy trong miệng mình.

Lưỡi hắn bá đạo quét quanh mọi ngõ ngách trong khoang miệng nhỏ

nhắn của cô, sau đó chạm đến đầu lưỡi thơm tho của cô, tham lam mút lấy
mùi thơm trong miệng cô,ép cô chỉ có thể phát ra những tiếng âm ừ không
rõ.

Hắn hôn rất lâu, hắn như dã thú ngấu nghiến từng chút hương vị trong

miệng cô, lưu luyến không muốn rời. Hắn mút lấy đôi môi căng mọng của
cô, càn quấy đến không tha. Cho đến tận khi cô cảm giác như mình không
thể thở nổi nữa, hắn mới buông ra, ánh mắt vẩn đục nhìn khuôn mặt đang
hít lấy hít để vì thiếu không khí của cô.

Trịnh Liệt nở nụ cười, chôn mặt mình bên cổ cô, giọng nói có phần mềm

mại, đầy yêu chiều: "Vĩnh Túc, tôi rất vui. Rất vui vì em đã chịu mở lòng
với tôi."

Cảm nhận được sự yếu đuối trong giọng nói của Trịnh Liệt, Lâm Vĩnh

Túc có chút đau lòng, một tay đưa lên ôm lấy thắt lưng hắn, một tay xoa
nhẹ tóc hắn. Trịnh Liệt ngẩng đầu lên, nhìn cô.

Hắn lại cúi xuống, lần này hắn không còn một chút ôn nhu nào, mà mạnh

mẽ hôn cô như thể hận không thể nuốt cô vào trong bụng được vậy.

Bàn tay hắn vuốt ve cô, đưa lên bộ ngực trần mềm mại căng đầy mà mân

mê. Chạm đến nhụy hoa ở đỉnh đang có chút dựng lên, nắm chặt một cái,
khiến Lâm Vĩnh Túc nhíu mày, rên rit một tiếng.

"Ân..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.