MỘNG DỤC - Trang 275

"Anh Nhậm Trình, mình đang đi đâu vậy?" Lâm Vĩnh Túc hỏi, nhưng

mắt vẫn nhìn lên bầu trời.

"Đến cung điện hoàng gia." Lý Nhậm Trình nói ra rất dứt khoát, dường

như đó là một điều vô cùng tự nhiên, vô cùng đúng. Giống như việc thông
báo buổi tối anh sẽ ăn cơm vậy.

NHưng là đối với Lâm Vĩnh Túc, lúc cô nghe được năm chữ "đến cung

điện hoàng gia" này thì lập tức quay đầu sang nhìn Lý Nhậm Trình bằng
ánh mắt bất ngờ, không thể tin vào tai mình.

"Cung điện hoàng gia? Anh Nhậm Trình, chúng ta... ở đó..." chúng ta

làm gì ở đó?

"Hoàng tử Paul Khải Ân chính là người đã giúp chúng ta thoát khỏi

Trịnh Liệt một cách thuận lợi như vậy." Lý Nhậm Trình ân cần nhìn Lâm
Vĩnh Túc giải thích như thể đang giải thích cho một đứa trẻ còn chưa hiểu
biết về việc cần phải cầm đũa như thế nào khi ăn cơm mới là đúng.

Lâm Vĩnh Túc nghe vậy thì à lên một tiếng, tỏ vẻ hiểu.

Người ta đã giúp mình thì mình cần phải đến đó, bày tỏ lòng cảm ơn hay

ít nhất là như vậy nha. CÔ cũng thật hồ đồ.

KHông ngờ người ra tay giúp mình lại là Hoàng tử của Anh quốc. Hèn gì

mà lần chạy thoát này lại trót lọt như vậy.

Hơn nữa, điều cô không ngờ nhất chính là anh Nhậm Trình lại quen biết

với hoàng tử Paul Khải Ân. Vậy mà trước giờ chưa từng nghe anh ấy nhắc
qua.

Lâm Vĩnh Túc lại tự giễu, thật ra thì... cô đâu là gì mà đòi hỏi ở anh quá

nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.