MỘNG HỒI ĐẠI THANH - Trang 107

Tôi sửng sốt, tròn mắt nhìn, hắn cắn miếng bánh, lại lấy ly trà của tôi

một hơi uống hết, lại rót tiếp, tôi đưa tay lau miệng cho hắn, ai ngờ hắn lại
dựa vào ghế tiện tay lau vài cái, vừa ngầng đầu, mới phát hiện tay của tôi
vẫn còn giơ ra giữa không trung. Này. . . . . ."Aiya!" Tôi cười than, hắn thật
là ‘thẳng thắn’. Đang muốn thu tay về, đột nhiên khăn tay bị hắn đoạt lấy,
tôi sửng sốt, nhìn hắn đặt ở miệng, cũng không lau, chỉ cười với tôi, sau đó
cất vào người. Tôi không biết làm sao nhìn hắn, tính làm gì. . . . . .

"Này !" Hắn đột nhiên bu lại, tôi giật minh, theo ý thức ngồi xuống:

"Làm sao?" Hắn khẽ cau mày nhìn tôi : "Ngươi vẫn chưa trả lời ta!" Tôi
quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, tin tức này truyền thật là nhanh. Nếu
hắn đã biết, hẳn Tứ đại ca kia cũng biết, những người khác cũng. . . . . .
Aiya! Tôi cười khổ lắc đầu, người sợ nổi danh heo sợ béo nha!

Đột nhiên cảm thấy bên tai có khí nóng phun vào, tôi cũng không

quay đầu, thản nhiên nói: "Không có gì, không có chuyện gì." Tôi đã sớm
quyết định cho dù có tin đồn gì, cũng không phải do tôi nói ra. Nếu từ
miệng của ta nói ra chuyện xấu xa đó, chỉ sợ hắn sẽ càng thêm tức giận!
Tôi không nghĩ bởi vậy mà hắn mất đi sự phán đoán. Có lẽ tôi không giúp
được hắn, nhưng quyết không thể liên lụy tới hắn.

Một bàn tay xoa hàm dưới của tôi, nhẹ nhàng xoay đầu tôi qua. Tôi bị

ép đối diện với hai mắt hắn, trong đó có dịu dàng, có xúc động, nhưng tôi
cao hứng nhất khi thấy được.

"Ngươi thật sự không sao chứ?"

Tôi mỉm cười: "Con người của ta đây, ưu điểm là một tay đối diện với

tất thảy"

"Ha ha!"

Hắn sửng sốt liền bật cười, chúng ta cứ như vậy cười nhìn nhau. . . . . .

Xa xa có tiếng người truyền đến, tôi kinh hãi, cách xa cự ly với hắn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.