MỘNG HỒI ĐẠI THANH - Trang 130

MỘNG HỒI ĐẠI THANH

Kim Tử

www.dtv-ebook.com

Chương 16: Tâm Loạn (4)

"A, cái gì hạnh phúc cuối đời?" Tôi nghĩ, không nhịn được lắc đầu,

"Không phải xin nghỉ hưu là hạnh phúc cuối đời đó chứ?"

"Ha ha!" Thập Tam a ca cười lớn, cười ngã cả ra đất. Tôi cười nhìn

hắn, "Này có cái gì buồn cười ? Hắn lớn tuổi như vậy, cho dù trúng tuyển
thì cũng chỉ có thể nghỉ hưu về quê! Nhưng nói gì thì nói cũng chứng minh
hắn đã từng làm quan, cách về hưu của cán bộ kỳ cựu đó." Thập Tam a ca
cười ra nước mắt, mở to mắt nhìn tôi:

"Cái gì mà cách về . . . . . ." Tôi sửng sốt, vội nói: "Không có gì, tùy

tiện nói thôi. Đúng rồi, ngươi đã đói bụng chưa?" Tôi vội chuyển chủ đề,
Thập Tam a ca cũng không để trong lòng, ngồi dậy. Tôi nghĩ hắn phải đi
rồi, cũng vội đứng lên, hắn lại kéo tôi vào lòng. Tôi theo bản năng muốn
tránh, lại bị hắn ôm quá chặt. Cảm thấy có chút khó thở, tôi cười khổ, cái
mũi nhanh chóng bị đè ép, nếu đây là phương pháp biểu lộ cảm tình của
hắn, một ngày nào đó mặt của tôi sẽ bị san bằng. Chỉ cảm thấy hắn dùng
cằm vuốt ve đỉnh đầu tôi, tôi vẫn đang suy nghĩ may mắn ngày hôm nay
không chải Sơ Bả Tử Đầu*, nếu không. . . . . . Ha ha, nếu hắn muốn làm
như vậy e là có chút khó khăn, đang miên man suy nghĩ.

"Ngươi thật tốt. . . . . ."

"A?" Tôi sửng sốt, nói chuyện không đầu không đuôi, có ý gì a! Thập

Tam a ca đã buông tôi ra, không đợi tôi nghĩ nhiều, từ trong lòng ngực móc
ra một cái túi bằng vải bố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.