MỘNG HỒI ĐẠI THANH - Trang 139

sao?" Tôi sửng sốt, cảm thấy áp lực của Thập Tam a ca mãnh liệt truyền
cho tôi. Trong lòng tôi đang đau xót, không nhịn được mềm dẻo hơn. Rơi
vào tay hắn, xoay người, cùng hắn lẳng lặng nhìn nhau, ánh mắt của hắn
dần dần nhu hòa hơn. Tôi mỉm cười nói:

"Ông trời rất công bằng, lấy của ngươi cái gì, cũng nhất định sẽ cho

ngươi cái khác."

Thập Tam a ca cẩn thận nhìn tôi, tôi cũng bình thản nhìn lại, hắn đột

nhiên nở nụ cười, giúp tôi vuốt tóc về phía sau tai, tôi chưa bao giờ thấy
hắn cười như vậy. Hắn cúi đầu để ở cái trán của tôi nói:

"Ngươi nói đúng, ông trời nhất định sẽ cho ta chút gì đó, mà ta cũng

quyết không buông tay." Tôi sửng sốt, vốn là chỉ sau một ngày, Ung Chính
đăng cơ, hắn cũng nếm được chút tư vị của người thắng, mà không chỉ. . . .
. .

"Aizz!" Tôi thở dài, tất cả thổn thức, không thể nói ra được.

Thập Tam giải được tâm sự, lôi tôi ngồi xuống bàn cùng nhau ăn cơm,

lại còn tác quái muốn tôi đút cho hắn ăn, cãi nhau một hồi lâu, tôi cũng bỏ
qua chuyện này. Ăn được một nửa, hắn lại thản nhiên nói: "Ngươi thích
nhìn Tứ ca sao?"

"A?" Tôi sửng sốt, vừa cầm nách gà lên lại rớt xuống đĩa, âm thầm

trấn định một chút, làm bộ vô tình nói, "Hoàn hảo, chỉ là khó thấy được Tứ
gia cười, có điểm mới mẻ a." Thập Tam a ca sửng sốt, cười nói: "Như vậy
đi, về sau ta cũng sẽ xụ mặt giống huynh ấy." Tôi cười tủm tỉm nhìn hắn
nói: "Được, nói như vậy, ta sẽ nhìn cho ngươi sợ hãi mới thôi."

"Ha ha. . . . . ." Thập Tam a ca cười vui vẻ. Tôi cũng cười theo hắn, chí

ít là để che dấu chuyện này. Tôi không muốn ăn nữa, cùng hắn nói chuyện
lung tung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.