MỘNG HỒI ĐẠI THANH - Trang 146

bút lông vào trong tay ta, gắt gao cầm tay của ta nói: "Đừng nhúc nhích,
chữ ngươi viết không tệ, lại có khí chất hiếm thấy, nhưng phải nâng cao
một bước." Hắn nghiêm túc nói. Ta sửng sốt, ngẩng đầu nhìn, một bộ
nghiêm túc a, bản thân ta có chút mê hoặc. Từ trước đến nay thấy hắn đều
là bộ dạng bại hoại ngang ngạnh, trước mắt lại ra cái bộ dạng như này. . . . .
.

Đột nhiên thấy hắn mỉm cười, ta đây mới kịp phản ứng, cúi thấp đầu

xuống."Nào, viết theo ta . . . . . ." Ta chỉ bị động viết theo hắn, chỉ cảm thấy
cả người không được tự nhiên, quanh thân giống như có sâu bò. . . . . . Thập
Tứ a ca cũng không hề phát hiện ra, tiếp tục cầm tay tôi viết, mặc kệ nói
như thế nào, viết quả thật rất tốt. Nhìn hắn chân thật như vậy, một lát sau, ta
dần dần cũng viết được. . . . . .

"Thế nào, chữ"Phật" này tốt hơn nhiều chứ?" Ta cười ngẩng đầu lên

nhìn hắn, mắt nhanh chóng tùy ý lướt đến cửa. . . . . .

"A!" Ta vội bỏ tay ra, lui ra phía sau hai bước. Thập Tứ a ca vừa muốn

nói chuyện , thấy ta như vậy cũng rất sửng sốt, liền nhìn về phía cửa ——

"Thập Tam ca, ngươi tới khi nào?" Hắn cười trừ. Thập Tam a ca cười,

đi đến nói: "Vừa đến thôi, hôm nay là Trung thu, buổi tối có cung yến, ta
cùng Thái tử gia và Tứ ca cùng nhau tới đó." Hắn quay đầu nhìn ta, bộ
dạng thản nhiên. Ta tiến lên thỉnh an, hắn thản nhiên nâng tay nói: "Nương
nương nói ngươi đang chép kinh văn, Lão Thập Tứ đã ở đây, ta cũng tới
đây xem, kinh văn ngươi chép có thế nào rồi?"

"Còn một tờ nữa là xong rồi, nhất định hôm nay nương nương có thể

đọc ." Ta vội đáp.

"Ừm." Thập Tam a ca gật đầu, không thèm nhắc lại, trong phòng yên

tĩnh . . . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.