MỘNG HỒI ĐẠI THANH - Trang 16

“Tiểu thư, nha đầu của phu nhân đã đến mời, chúng ta cũng nên qua

đi.”

“Được.” Có lẽ đến lúc phải đi vấn an. Tôi đã đói bụng, nhưng lại

không dám đề cập, ngẫm lại một lát nữa mới được ăn điểm tâm chăng? Bây
giờ cũng chỉ biết cố nhẫn nại.

Không khí buổi sáng rất trong lành, mang theo loại mùi thơm làm cho

tôi từ trong mơ màng thanh tỉnh lại. Tôi không khỏi hít sâu một hơi, vừa
phất phất cánh tay, đột nhiên phát hiện mấy nha hoàn mở to hai mắt xem
tôi, lấy lại tinh thần, lặng lẽ thè lưỡi, lại làm bộ nghiêm sắc mặt, đoan trang
hướng về phía trước. Đi qua một chiếc cửa nhỏ, bước vào một gian phòng
ngập ánh sáng chính là thính đường, nhìn thấy lão gia và phu nhân đang
ngồi trên ghế chủ vị, tôi đi ra phía trước, cúi người phúc thân: “Nữ nhi xin
vấn an a mã, ngạch nương.”

“Hảo hảo, Tiểu Vy à, ngày hôm qua ngủ ngon giấc không?” Phu nhân

vẻ mặt ôn nhu hỏi tôi.

“Tốt lắm, phiền ngạch nương lao tâm.”

“Hôm nay con thu thập một chút rồi đi.” Thanh âm của lão gia đột

nhiên truyền đến, làm tôi giật mình. “Đi đâu ạ?” Tôi sừng sỡ nghi hoặc.
“Đứa nhỏ này, ốm một trận thành cái gì cũng không để trong đầu, hôm nay
con sẽ đi biệt viện gần hồ. Tất cả tú nữ cũng ở đó, chuẩn bị sơ tuyển.” Phu
nhân vội vàng nói, lo sợ tôi sẽ khiến lão gia tức giận. “Dạ.” Tôi cúi đầu
đáp, trong lòng có chút sợ hãi, mặc dù đã biết trước, nhưng không nghĩ tới
nhanh như vậy. Tôi đối với đạo l ý đối nhân xử thế nơi này còn chưa hiểu
rõ, lại bị đưa đến địa phương nhiều quy củ kia, nếu gặp cạm bẫy, mạng nhỏ
của tôi dễ mất như chơi. Đang suy nghĩ miên man, lại nghe lão gia nói: “Có
nha hoàn đi theo, con không cần lo lắng không một ai tri kỷ, bất quá tới nơi
sự tình quan trọng vẫn cần cẩn thận, theo đúng khuôn phép, đừng hy vọng
có thể tiếp tục ngang ngạnh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.