MỘNG HỒI ĐẠI THANH - Trang 18

ngựa. Bất quá điều này không hề giảm bớt nửa phần kích động cùng hưng
phấn của tôi.

Tôi vén màn xe lên, nhìn cảnh tượng phồn hoa bên ngoài. Thời tiết

đang dịp xuân hạ giao mùa, vốn là lúc Bắc Kinh điều kiện khí hậu thoải
mái nhất, trên đường người người đông đúc, bán bánh giải nhiệt, đồ dùng
tránh nóng, cắt tóc, giải trí tiêu khiển, thoạt nhìn y như trên phim truyền
hình, nhưng lại chân thật đến vậy. Tôi tham lam dùng hai tròng mắt quan
sát hết thảy phía trước mà cắn nuốt, ảo tưởng ngày nào đó nếu có thể tự do
đi lại xem xét xung quanh, được như thế thật sự là không uổng công gặp
nguy hiểm mà tới đây.

Đang nhìn, chỉ thấy đầu xe vừa chuyển, bỗng nhiên cảm giác một cỗ

gió nhẹ lành lạnh quất vào mặt, trước mắt sáng ngời, một hồ nước lớn nhất
thời xuất hiện trước mắt tôi, tôi xem xét mọi nơi một chút, cảm giác hình
như nơi này gần công viên Bắc Hải, chỉ là còn chưa nhìn thấy Bạch Tháp,
suy nghĩ một chút, phủ nội vụ Thanh triều hình như cũng ở bên cạnh. Xe
ngựa chạy dọc theo bên hồ, mọi thứ dần chuyển biến, oa! Trước mắt tôi
xuất hiện thật nhiều xe ngựa, người người bận rộn. Rất nhiều cô gái thoạt
nhìn giống tôi, xuống xe, vào phủ. Nha hoàn, lão mụ, hạ nhân tràn ngập
trong đó, thật sự là lộn xộn.

“Tiểu thư, phía trước xe ngựa không qua được, chúng ta mau xuống

đi.” Nha đầu Tiểu Đào đứng bên cạnh xe hỏi tôi. “Được.” Tôi gật đầu với
nàng, buông rèm cửa sổ, Tiểu Đào dìu tôi xuống xe, theo nàng đi về phía
trước. Gia đinh cầm hành lý, theo sát phía sau. Tôi nhìn quanh bốn phía,
thấy có cô nương khẩn trương, có người ngượng ngùng, có người hưng
phấn, cũng có người không biết làm sao. Tôi thầm nghĩ, giống như tôi xem
diễn trò, chỉ sợ cũng độc nhất. Không hiểu vì sao lại có cảm giác đây là
cuộc thi chiêu sinh Học viện điện ảnh, chỉ là không có nam sinh thôi, tôi
không khỏi cười khẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.