MỘNG HỒI ĐẠI THANH - Trang 42

rất có cảm giác áp bách. Mà lúc này, đôi mắt kia đang yên lặng nhìn lại tôi.
“Tứ ca, huynh thế nào tới đây?” Cậu nhóc không kinh ngạc ngược lại cười
hỏi.

Tuyệt, cái này quá tuyệt, tóc tôi thật sự dựng thẳng rồi, nếu còn không

rõ bọn họ là ai, tôi quả thật đần độn. Tôi ngây ngốc đứng tại chỗ, nhìn nhân
vật chỉ tồn tại trong sử sách rõ ràng đứng trước mặt mình, đột nhiên có một
loại cảm giác muốn khóc, đầu óc hỗn loạn.

“Tứ ca, nàng chính là tú nữ mà đệ đã nhắc với huynh…” Giữa lúc

hoảng hốt, thanh âm của tên nhóc nọ —— không đúng —— phải nói là
Thập Tam a ca bên tai tôi vang lên, tôi đột nhiên phục hồi tinh thần, phát
hiện Tứ a ca, cũng chính là vị Ung Chính hoàng đế tương lai, đã đứng trước
mặt tôi, tôi âm thầm nuốt nước miếng.

“Nhã Lạp Nhĩ Tháp gia?”

“A, vâng.” Tôi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, an tĩnh đáp. “Cô biết rõ

chúng ta là ai?” Tôi sửng sốt, nhìn hắn, lại nhìn thoáng Thập Tam a ca, trực
giác muốn tránh né vấn đề này, chỉ cảm thấy cùng bọn họ liên hệ một chỗ
không tốt chút nào. Nhưng nhãn thần của vị Ung Chính này quá đáng sợ,
cảm giác như hắn đang nhìn sâu vào trong nội tâm tôi, khiến trái tim tôi có
loại cảm giác đóng băng. Khả năng là vì quá khẩn trương, trái lại tôi trấn
định trở về, đoan chính cúi người phúc thân: “Hiện tại biết rõ, xin thỉnh an
hai vị a ca, gia cát tường.” Tôi dựa theo quy củ đã học một chút cũng
không qua loa.

“Đứng lên đi.”

Tôi đứng dậy ngẩng đầu, lại nhìn thấy trong mắt vị Tứ gia này có chứa

nhiều ít hứng thú. “Nàng thế nào? Thú vị đi.” Thập Tam a ca một bên cười
hỏi. “Hừ.” Tứ gia lạnh nhạt đáp lại một tiếng. Tôi bị người khác giáp mặt
soi mói như vậy vẫn là lần đầu tiên, nhưng lại bế tắc, lòng nghĩ các vị xem

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.