MỘNG HỒI ĐẠI THANH - Trang 53

“Không có gì giao tình, lời nói hết sức tốt như vậy, nàng sẽ không nói

ra…” Tôi làm mặt quỷ với nàng.

“A.” Tiểu Xuân ngốc nghếch nhìn tôi, hoàn toàn không hiểu rõ tôi

đang nói gì. Tôi không khỏi lắc đầu, nha đầu này thẳng thắn như vậy, thế
thì làm sao tồn tại ở loại địa phương này chứ, tôi cười cười, chỉ chỉ ngoài
cửa sổ: “Muội cảm thấy cái này là hay ho sao?” Nàng sửng sốt, hiểu ra,
cũng cười, lập tức liền thoải mái nói: “Thật đúng mà, hay ho ở chỗ tỷ tỷ
luôn luôn lòng dạ sáng sủa, không để ý.” Tôi không khỏi cười khổ, không
sáng sủa tôi còn có thể thế nào, nếu như hiện tại cánh cửa thời không ngay
tại bên cạnh tôi mở ra, tôi lập tức nhảy ra ngoài cho mỗi bà tám một cái tát,
sau đó biến mất. A a! Như thế nhất định rất sảng khoái, nhưng bây giờ…
Aiz!

Tiểu Xuân thấy tôi một lát cười lại một lát thở dài, cũng không biết tôi

đang nghĩ điều gì, bất quá cũng quen tật xấu tâm hồn treo ngược cành cây
của tôi. Nàng đứng lên: “Tỷ tỷ?”

“A?” Tôi phục hồi tinh thần.

“Vậy muội không quấy rầy tỷ, một lát nữa đến bữa tối, muội bưng tới

cùng tỷ ăn được chứ?” Tiểu Xuân cười tít mắt, nghe được đến đáp án, tất
nhiên là khôi phục hết thảy bình thường.

“Được chứ, vậy tỷ chờ muội.” Tôi cười nói, cũng đứng dậy tiễn nàng

đi ra.

“Phù”, tôi thở phào một cái, tốt xấu xem như giải quyết một vấn đề,

Tiểu Xuân dù sao tuổi nhỏ đơn thuần, tôi cũng không lo lắng nàng này thua
tôi mười mấy tuổi. Chính là nghĩ tới quý phi, mấy vị a ca, cả mấy người
biết rõ tôi, tôi còn chưa biết rõ con người họ, không khỏi bắt đầu nhức đầu.
Từ khi đến nơi này, tôi trước giờ không có giống như đêm nay mãnh liệt
muốn về nhà, điều này đã biến thành mục tiêu số một của tôi, tôi rốt cuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.