MỘNG HỒI ĐẠI THANH - Trang 99

nói của Cửu a ca giống như tiếng vàng và đá va chạm, thật đặc biệt, nhưng
rất hợp với bộ dạng của hắn, nếu bộ dạng đó mà cùng với giọng nói hết sức
dịu dàng, thế thì thành trò cười à, ha ha.

"Vâng" Đông Liên lên tiếng, liếc mắt nhìn tôi, tôi liền hiểu được, phúc

thân, lui ra đi. Tôi tình nguyện chạy đi chỗ khác, đi tìm các vị nương
nương, không nghĩ phải đứng đây với hai tên ôn thần này những nửa
khắc."Ngươi còn không mau đi? Sững sờ ở đây làm cái gì?" Tôi sửng sốt,
tôi đây không phải đang muốn đi sao? Còn chưa hiểu được chuyện gì, chợt
nghe thấy tiếng nói đầy sợ hãi của Đông Liên."Vâng, nô tỳ lập tức đi."

Tôi đây mới hiểu được, hóa ra không phải để cho tôi đi, ta đã nói rồi,

muốn tránh đi, không dễ như vậy a! Tôi liếc trộm cái người vừa đi vừa
quay mặt nhìn lại, Đông Liên lo lắng nhìn tôi, tôi khẽ cười, nàng làm ánh
mắt, nhanh chóng trở về đi. Lòng tôi chợt cảm thấy ấm áp, trong lòng hiểu
được nàng muốn tôi cẩn thận, nàng ta đi tìm Đức Phi, ngộ nhỡ tôi làm sai
chuyện gì, cũng sẽ có người cứu. Tôi không nhịn được cười nhạt, người nơi
này đều có chút thông minh, tuy rằng Đông Liên ngay thẳng, nhưng cũng
có chút quỷ dị.

"E hèm!" Bát gia hắng giọng một tiếng, tôi vội phục hồi tinh thần, hít

thở sâu, giương mắt cười hỏi: "Nô tỳ đi pha trà, chủ tử muốn uống gì?"

"Ừm, có Tân Bích Loa Xuân không?" Bát gia hỏi tôi."Bẩm chủ tử,

Bích Loa Xuân cũng chỉ có chè xuân, lúc trước tuần phủ Chiết Giang có
tiến vào một ít trà Lão Quân, đều còn mới ."

"Vậy đi đi."

"A, phải" Tiếng nói của Cửu gia truyền đến, làm tôi giật cả mình, tôi

vừa cầm hòm trà, vừa hành lễ, sau đó im lặng lui xuống. Sau khi ra khỏi
cửa, bên trong liền truyền đến tiếng nói chuyện, tôi một chút cũng không
muốn nghe, thầm nghĩ chạy nhanh cách nơi này càng xa càng tốt, tôi sắp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.