MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 219

quân đội Anh và Trung Hoa không thể đến đây ngay được, cho nên với
thời gian eo hẹp này, tổ chức nhỏ bé của chúng tôi phải cho áp dụng
một mị kế. Việt Nam Độc Lập Đồng Minh Hội của chúng tôi phải làm
sao để cho toàn dân cũng như Đồng Minh biết rằng chúng tôi hiện có
một lực lượng thật rộng lớn, bao gồm hết các thành phần quốc gia yêu
nước, có khả năng gánh vác chủ quyền đất nước này. Sớm muộn gì rồi
cũng phải tới giai đoạn đó, nhưng ngay lúc này chúng tôi phải tạo cho
mọi người có cái ảo tưởng đó trước. Các cán bộ ít ỏi của chúng tôi đã
được bổ nhiệm đi khắp mọi nơi để cổ động dân chúng. Một ít bích
chương và biểu ngữ cùng các cuộc xuống đường đã và đang thực hiện
cho mục đích đó. Thật khó mà giải thích cho Đại úy hiểu tất cả những
công việc này trước khi chúng tôi bắt đầu bắt tay vào công việc, nhưng
có lẽ Đại úy đã thấy được một ít thành quả dọc theo các làng mạc mà
Đại úy đã đi qua rồi phải không?

Joseph gật đầu.
— Thì ra tất cả đều do các cán bộ tuyên truyền của ông giả ra hết,

phải không?

Hồ Chí Minh mỉm cười gật đầu.
— Không, không phải là giả tạo đâu Đại úy. Dân chúng đồng loạt

đứng lên hưởng ứng với chúng tôi ở khắp mọi nơi rồi. Các cuộc biểu
tình ủng hộ Việt Minh đều thật hết chớ không phải giả tạo đâu. Việc thu
hút quần chúng về một lý tưởng đòi hỏi nhiều cộng việc phức tạp và
phải được tổ chức thật chu đáọ, nhưng tất cả sẽ là công dã tràng nếu
như toàn dân không hưởng ứng nhiệt thành.

Joseph cất giọng gay gắt.
— Còn những ngôi làng bị đốt ra tro mà chúng tôi đã đi qụa đã

không hưởng ứng nhiệt thành phải không? Người của tội đã khám phá
ra là các dân làng đó, bị giết và nhà cửa của họ bị đốt rụi vì đã từ chối
không chịu gia nhập với các ông đó.

Hồ Chí Minh gằn giọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.