MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 220

— Cũng may là những trường hợp đó rất ít xảy ra Đại Úy à. Đối với

những người đó họ sống cũng không lợi lộc gì. Nếu như đồng bào của
Đại úy từng làm nô lệ cho quân Tàu chừng một trăm năm rồi bỗng
dưng có người đến nói với Đại Úy, là người ta sẽ giúp cơ hội cho Đại
úy được tự do, thì Đại Úy sẽ phản ứng ra sao? Đại úy có thể nào để cho
một vài người thiếu tự tin cản đường không? Đại úy có dám nói rằng
thực lực của mình còn quá yếu kém không? Và thực lực đó không có ai
giúp đỡ hết hay không? Rồi chẳng lẽ Đại úy lại ngồi xuống rồi nói: “Ờ,
tổ chức của mình chưa đủ mạnh thật,” hay là Đại úy cũng phải làm
những điều mà chúng tôi đã làm?

Joseph đưa mắt nhìn xuống bếp lửa dưới đất một lúc rồi nói:
— Tôi nghĩ, có lẽ rồi tôi cũng làm những điều ông đã làm. .
Gương mặt gầy yếu của Hồ Chí Minh tươi lên rạng rỡ, ông đưa tay

siết chặt tay Joseph.

— Cám ơn Đại úy, để tôi châm thêm cho Đại úy chút trà nữa.
Nói xong Hồ Chí Minh quay người bận bịu với ấm nước trà đen xì

dưới lò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.