MỘT CHUYẾN ĐI XA - Trang 23

Mẫn quẹo qua con đường có nhiều xe cộ. Nó phải cho xe đi sát vô lề

để tránh các loại xe gắn máy khác không ngừng lướt đi chung quanh. Nó
ném ruột trái cóc xuống đất, chùi mép và cắm cúi đạp. Lý chợt hỏi:

- Bữa nay anh làm được bao nhiêu?
- Ba trăm mấy.
- Em được hai trăm. Anh tính bỏ ống bao nhiêu?
- Thường thường má cho anh trăm rưởi anh bỏ ống năm chục.
- Có khi nào anh trút ống bất tử không?
- Sức mấy!
- Lúc bị bịnh thì sao?
Tiếng còi của người cảnh sát chặn đứng câu nói của Mẫn. Vì đường

vắng lại nói chuyện nên Mẫn vượt đèn đỏ mà không hay biết. Viên cảnh sát
ra lệnh:

- Ê, thằng kia! Mày lại đây! Mày lại đây!
Rồi có lẽ nghĩ rằng gọi thế chưa đủ oai, gã lại "rét rét" mấy tiếng nữa.
Mẫn cho xe quay lại, Lý can:
- Vọt lẹ đi anh! Ổng không có xe. Lại ổng phạt đó.
- Lại năn nỉ chắc ổng không phạt đâu.
Mẫn ngừng xe trước mặt viên cảnh sát. Gã nói:
- Xuống xe dẫn bộ!
Hai đứa trẻ đi theo viên cảnh sát đến một cái bót gần đó.
- Ba cậu làm gì?
- Làm công.
Viên cảnh sát dẫn Mẫn vô phía trong cổng rào.
- Mày vô đây, còn cô bé đứng ngoài đợi một chút.
Lý sợ hãi gọi:
- Anh Mẫn! Đừng vô!
Mẫn cười với nó và đáp:
- Anh vô nộp phạt một lát thôi.
- Anh không bỏ ống à?
Mẫn vuốt má Lý cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.