MỘT CHUYẾN ĐI XA - Trang 25

5.

B

ên chiếc bàn thật thấp kê ngoài sân, mấy ông láng giềng của gia

đình Dì Tư ngồi nhậu lai rai hồi mới đỏ đèn.

Bà lão ăn mày ngồi trên chiếc đôn gỗ bên thềm gạch lở lói. Mấy người

đàn ông đang bàn chuyện chiến tranh. Họ nói chuyện với nhau bằng thứ
giọng lè nhè, không đầu không đuôi, nói hết chuyện chiến tranh lại sang
chuyện bùa ngải, chuyện lên đồng rồi chuyện ma, chuyện hồi còn thanh
niên đi làm phú–lit, đi làm đồn điền, có người kể cả chuyện đi buôn lậu. Dĩ
nhiên những chuyện do họ kể trong những lúc như vậy thì không biết
đường nào mà tin và họ nói để mà nói, nói cho khỏi buồn miệng lúc chờ
món nhậu, nói cho bữa rượu kéo dài… vì thế rồi ra họ cũng chẳng kém gì
mấy mụ đàn bà ngồi lê đôi mách.

Câu chuyện dần dần sang thời sự. Họ bàn đến chuyện chiến tranh, đến

chuyện lính tráng. Bà lão ăn mày nãy giờ ngồi lắng nghe mấy người đàn
ông nói chuyện liền lo lắng hỏi:

- Trời ơi, thằng con tôi nó bị bắt lính đã gần năm nay. Nghe nói đánh

nhau ở đâu bên Lào dữ lắm, không biết sống chết ra sao.

Người đàn ông mặc áo kaki vàng nãy giờ thao thao bất tuyệt, bây giờ

sau một hồi rượu dài, có vẻ say nhừ. Lão hỏi:

- Nó đi lính gì?
- Lính gì tui có biết đâu.
- Bà đừng lo. Không có chết chóc gì đâu. Để hồi nào rảnh tôi coi dùm

bà một quẻ. Biết liền.

Người đàn ông có cái răng vàng nói xen vô:
- Say rồi hả cha nội? Làm gì có chết với không chết. Mấy thằng cha

chúa tổ cao bồi như thằng Hợi nhà này có đi lính cũng làm cha người ta, ai
giết chóc gì nó đâu mà chết với không chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.