MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 176

Câu hỏi của ông Phan làm ông Quang hơi lung túng một chút. Nhưng vốn
là một người từng trải, ông đã bình tinhxc trở lại. Ông tiếp :

- Vì cậu ấy cũng từng là con rể tương lai của tôi. Nhưng sắp đến ngày đám
cưới thì cậu ấy lại nói chia tay với con gái tôi mà không có một lý do nào
cả . Nhưng mãi sau này tôi mới biết cậu ấy làm thế vì cậu ấy đã quen và đã
làm đám hỏi với con gái ông.

Nét mặt ông Quang biến đổi thật khẽ, những cơ mặt hơi rung nhẹ, nhưng
cũng đủ lọt vào đôi mắt sắc bén của ông Quang. Tuy nhiên, chỉ một thoáng
thôi, ông Phan đã lấy lại vẻ mặt lãnh đạm của mình. Ông gật đầu :

- Chuyện Mạnh Kha quen với một cô gái thì tôi có biết. Nhưng cậu ta đã
nói với gia đình tôi là đã giải quyết xong mọi chuyện rồi cơ mà. Vậy tại sao
giờ này ông lại còn kiếm tôi ?

Ông Quang nhìn người đàn ông trước mặt với sự ngạc nhiên. Chuyện như
thế mà ông ta vẫn bình thản được thì cũng là lạ đó. Giọng nói của ông đã
mang âm sắc giận dữ :

- Ông đừng hiểu lầm là tôi có ý muốn tìm ông đê nói xấu cậu thanh niên
này, hay là để tìm cách đưa cậu ta về với con gái tôi. Thực sự thì con gái tôi
cũng còn đau khổ ghê lắm, nhưng tôi không tiếc thứ bội nghĩa như thế đâu.
Nếu như giờ đây cậu ta có quay về thì tôi cũng không bao giờ chấp nhận.
Nhưng tôi không muốn nhìn thấy loại người như cậu ta nhởn nhơ tìm cách
để đạt được ý đồ của mình bất chấp thủ đoạn, vì thế mà tôi mới nói cho ông
biết. Ông hãy hỏi cho kỹ cậu ta xem, tôi và gia đình tôi đã đối sử với cậu ta
như thế nào trong thời gian vừa qua, từ khi cậu ta vừa mới ra trường cho tới
ngày hôm nay ? Khi đó thì ông mới nhận rõ được con người của cậu ta. Tôi
chỉ vì thương hại cho con gái ông và ghét kẻ bội bạc nên mới tới nói với
ông, chứ hoàn toàn không vì lợi lộc của riêng mình đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.