MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 32

- Đẹp lắm chiếc áo này vừa sang trọng vừa thanh nhã, con thật là khéo chọn
đấy
Vân Quỳnh cười sung sướng trước lời khen của mẹ:
- Vậy mà hôm đó con thấy loại vải này mỏng quá đã không định may đó
mẹ. Nhưng bác Phương đã cam đoan với con là bác ấy sẽ làm cho chiếc áo
không mỏng một chút nào. Con có ngờ đâu bác ấy lại may hai lớp thế này.
Phải công nhân là bác Phương may khéo thật
Bà Quang đồng ý với Vân Quỳnh
- Bác ấy may khéo có tiếng từ hơn hai mươi năm nay rồi cơ mà, đâu phải
bây giờ mới may đẹp đâu. Nhưng chiếc áo đẹp là một chuyện, thêm con gái
mẹ mặc vào lai càng đẹp thêm nữa vậy chứ.
Vân Quỳnh nũng nịu:
- Mẹ cứ khen hoài, không sợ lỗ mũi con nổ tung ra hay sao vậy?
- Thời bây giờ có mỹ vịên mà. Lỡ có bị như thế thì mẹ sẽ cho con tiền đi
sữa lại có sao đâu. Nhưng mà này, con chưa trả lời mẹ là con định đi đâu
đấy nhé?
Vân Quỳnh nghiêng đầu
- Khi nảy thì con chỉ mặc thử áo thôi. Nhưng thấy mẹ khen cả áo lẫn con
nên con thay đổi ý định rồi.
Bà Quang ngạc nhiên :
- Lại thay đổi ý định! Con đừng có nói là rủ mẹ đi shop đấy nhé.
Vân Quỳnh lắc đầu:
- Không đâu, con biết là chiều nay mẹ phải làm món gà đút lò cho ba về ăn
mà, phải không ? Như thế thì mẹ đâu có đi được. Con chỉ định đến công ty
tìm ba thôi.
Bà quang lắc đầu:
- Lại đến khoe áo đẹp với ba, phải không?
Vân Quỳnh cười khúc khích:
- Mẹ biết hết trơn, không có gì con có thể giấu mẹ đươc hết vậy.Nhưng mà
hôm nay ngoài việc khoe áo đẹp với ba, con còn đến kéo ba về đúng giờ
cho mẹ nữa đó.
Ba Quang ngạc nhiên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.