MỘT GIÂY RUNG ĐỘNG CẢ ĐỜI KHÔNG QUÊN - Trang 486

giao.” Tần Mâu nhìn bộ lễ phục trên người mình, thản nhiên nói: “Chị Hân,
anh ấy sẽ không ghét em đâu.” Tất cả đều diễn ra suôn sẻ như kế hoạch,
Tần Mâu thấy rõ lúc Thẩm Khâm Tuyển nhìn mình, ánh mắt anh thoáng
hiện lên sự bối rối. Cô đứng đó, cố tỏ ra vừa rụt rè vừa lạnh lùng, thầm nghĩ
chắc chắn anh sẽ nhớ rõ cô. Tối hôm đó, Thẩm Khâm Tuyển đã đưa cô về
trường, còn chủ động trao đổi phương thức liên lạc. Cô lấy hết can đảm gọi
điện cho anh vào ngày hôm sau để nhờ anh giúp đỡ. Ở đầu bên kia điện
thoại, Thẩm Khâm Tuyển đồng ý giúp cô giải quyết chuyện hủy hợp đồng
mà không chút do dự. Lúc đó cô đang ở trong phòng ngủ, nhìn gương mặt
hơi xa lạ trong gương, không biết mình nên vui sướng hay đau khổ. Ba mẹ
biết cô phẫu thuật thẩm mỹ nhưng không hỏi nhiều vì họ là người đơn giản
và lương thiện, không bao giờ ngờ được con gái mình là người có dã tâm
đến thế. Có lần cô nhờ ba mẹ hẹn ông Thẩm giúp cô thì ba mẹ đột nhiên trở
nên nghiêm nghị, thậm chí ba cô trước nay không nói nặng nói nhẹ dù chỉ
một câu thì lúc này lại nói: “Y Y, con không được qua lại nhiều với nhà họ
Thẩm.” Cô không hiểu. Cuối cùng, ba mẹ cũng nói lý do. Lúc đến nhà họ
Tô sắp xếp đồ đạc giúp Tô Nghiên, họ đã vô tình nhìn thấy thư tay của Tô
Hướng Dương. Trong thư viết vì ông ấy phạm sai lầm khi thí nghiệm nên
mới dẫn đến sự cố đổ nước thép của Vinh Uy. “Nhà họ Thẩm biết không?”
Tim Tần Mâu đập vừa nhanh vừa mạnh, nếu biết, Thẩm Khâm Tuyển sẽ
không quan tâm Bạch Hi đến thế. “Chắc là không biết. Lúc đó ba mẹ đã lén
đem thư về nhà, mẹ nhớ lúc đó đã đốt hết rồi, không ngờ vẫn còn sót lại lá
thư này.” Mẹ cầm lá thư, “Y Y, nếu họ biết, có khi họ sẽ trả thù nhà chúng
ta đấy.” “Vì vậy nên sau khi Tô Nghiên được đưa đi, ba mẹ lập tức xin nghỉ
việc?” Ba mẹ gật đầu thừa nhận, Tần Mâu biết họ sợ nên an ủi, “Con biết
rồi.” Nhưng cô không giống họ. Thứ mà mình muốn, nếu không liều mạng,
không mạo hiểm thì sao có thể lấy được? Thế nên khi ở khách sạn, biết rõ
trong ly rượu chứa thứ gì, biết rõ ý tứ trong ánh mắt mờ ám của bạn bè
Thẩm Khâm Tuyển, cô vẫn thản nhiên uống hết. Trong phòng bật điều hòa
rất lạnh, nhưng cô chỉ đắp nửa cái chăn, lặng im nghe tiếng anh đi vào
phòng. Vùi nửa mặt vào gối để che giấu sự lo lắng và căng thẳng, Tần Mâu
chờ đợi giây phút những ngón tay mang hơi lạnh cởi cúc áo mình, chờ đợi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.