MỘT GIỌT TỪ SỰ ĐỌA ĐÀY - Trang 12

ARLEQUIN - ANH HỀ

(Trích tác phẩm: Biên bản bí mật)

1.

Khi Romeo đang ưa thích một nàng Roza xinh đẹp (nào đấy), chàng nhạy

cảm hơn một chút nhưng vẫn xử sự và nói năng như tất cả mọi người.
Nhưng chàng bắt đầu mê sảng từ giây phút quen Julia. Chàng nói những câu
kì lạ, sử dụng những ẩn ý kì lạ. Đôi khi quái gở, nhiều lúc vớ vẩn, phần lớn
vô nghĩa. Chàng yêu càng say đắm bao nhiêu, hành vi và lời nói của chàng
càng điên rồ bấy nhiêu. Ngôn ngữ của chàng, đột nhiên so với những kẻ
khác cao hơn hẳn một cung bậc.

Hamlet lúc chưa gặp hồn ma của cha mình, chàng hơi âu sầu nhưng xử sự

và nói năng hệt như những kẻ khác. Từ giây phút nhìn thấy cha, chàng bắt
đầu mê sảng. Ô! Thật đáng ngạc nhiên! Cũng từ giây phút ấy, hóa ra không
phải chàng, mà là mọi kẻ khác mê sảng, chàng mới là người ăn nói tỉnh táo.

Những người khác tiếp tục sử dụng không mảy may ngờ vực ngôn ngữ

của họ, còn Romeo và Hamlet nghe những lời vô nghĩa này một cách khó
chịu. Nhưng chúng ta, những kẻ nhìn màn kịch từ vị trí có một không hai
này, không gì làm chúng ta nhầm lẫn được nữa.

Chúng ta biết rất rõ, Romeo và Hamlet nói năng tỉnh táo, còn những kẻ

khác mê sảng hoặc ngộ nhận. Chúng ta biết, Romeo và Hamlet chơi chữ, sử
dụng những từ ngữ kì lạ với những ý nghĩa kì lạ, vì, như Shakespeare viết,
thế gian như thể bị lật nhào, còn ngôn ngữ của họ như thể nhảy cao hơn hẳn
một cung bậc.

Trong khi những kẻ khác tiếp tục nói năng lệch lạc, ngộ nhận một cách

không mảy may ngờ vực, thì Romeo và Hamlet bắt đầu sử dụng những ngôn
từ thể hiện chính xác tình huống.

Tình huống nào vậy? Câu hỏi ngu xuẩn. Tình huống đang có chứ tình

huống nào? Toàn bộ những kẻ khác tuyệt đối không hiểu gì cả. Có việc gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.