MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 110

- Thôi chuyện tạm dừng ở đây. Để tớ pha ấm trà móc câu uống cho thơm

miệng. Mà này! Tối rồi, kiếm con cá, con chim hay con cóc xíu dề đó ông
Đồng.

Ông Đồng lắc đầu:

- Thôi, rượu đã uống thì uống cho say. Kể nốt đi! Tối khuya, tôi mò lên

rừng sau nhà bắt chim ngủ đêm nấu cháo là được chứ gì!

Ông Duyễn chép miệng:

- Ừ, kể tiếp nhé! Từ Pá San, nửa năm sau ngày Quàn về nhận công tác ở

Mường Hum, tôi được cử đi học trường Nguyễn Ái Quốc một lèo hai mươi
tư tháng. Cuối cùng trở về tỉnh, nhận nhiệm vụ Khu trưởng khu vực vùng
cao Lầu Thí Ngài. Một hôm được tin có đoàn chiếu bóng từ tỉnh vào. Sự
kiện này gây xôn xao cả khu vực tám xã người Mông cùng trời cuối đất
này. Vì xưa rày phim ảnh là của độc, hiếm hoi lắm. Được xem phim đã
thích, còn thích hơn lạ hơn là ngay từ chiều, khi tấm màn ảnh trắng lóa
được căng lên giữa bãi chợ, đã thay oang oang trên loa điện lời giới thiệu
phim Cờ hồng trên núi Thúy bằng tiếng Quan quen dùng của đồng bào.
Xưa rày làm gì có chuyện ấy! Xưa rày chưa hề có việc suốt buổi chiếu
thuyết minh phim toàn bằng tiếng Quan! Tuy là giọng á thanh khàn khàn
nhưng kéo lại được cái rành rọt cặn kẽ. Khỏi phải nói bà con

thích thú đến thế nào! Và tôi đã không khỏi giật thót mình khi nhìn vào

nơi đặt máy chiếu, nhận ra một bóng hình đàn ông gầy gùa, đầu tròn, trán
bẹt, thái dương lõm, có cái cổ ngẳng nhô cục xương yết hầu nhọn. Thật là
Quàn rồi chứ còn ai vào đây nữa! “Số tao đúng là sổ trâu bò mày ạ!”. Quàn
cười hề hề rồi vạch áo cho tôi xem đôi vai gầy sưng u, đỏ bầm như cái nhọt
bọc, di chứng của cây đòn khiêng máy nổ của đoàn chiếu bóng vùng cao.
Tại sao lại đến nông nỗi ấy? Nghe nói, Quàn đã hoàn thành xuất sắc nhiệm
vụ huấn luyện dân quân ở Mường Hum cơ mà. Lại nghe nói anh chàng
được dân trong vùng yêu quý lắm và đội dân quân ở đó đạt danh hiệu Quyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.