MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 108

- Làm gì ở đây, Quàn. Ai đằng kia?

- Con mèo hoang. Con vợ hờ. Mặc nó! Tao đang chết dở đây. Con Minh

Châu sống với tao vài tháng ở Việt Trì rồi bỏ tao, dinh tê vào thành lấy một
thằng sĩ quan ngụy, giờ tếch vào Sài Gòn rồi. Mày có cách nào giúp tao
không? Tử vi tao nói tao át ở trung vận có nhẽ đúng?

Ngắt lời, Quàn quay lại phía sau liến thoắng một hồi tiếng Quan với

người đàn bà đang giặt quần áo, đoạn kéo tôi lên bờ. Anh ta đang sóng
những ngày đói dài đói rạc, đói thường trực, đói liên miên. Rời bỏ Lục Biên
cùng Minh Châu buôn đinh hương, bị đồng bọn lừa mất hết cả vốn liếng.
Bơ vơ sau khi Minh Châu bỏ, bám vào cô vợ hờ người Hoa, nhưng cô này
chỉ là một kiếp nô tì nấu cơm thuê, hầu hạ bọn buôn bè chuyên chở lâm sản.

- Tao tiếng Quan tiếng Giáy nói thạo. Mày giới thiệu tao vào làm cán sự

ở huyện đội được không?

Thấy tôi còn ngần ngừ, Quàn liền hích vai tôi, miệng nhoay nhoáy:

- Lờ cái chuyện tao cướp vợ thằng Kim Ngọc ở Lục Biên đi hộ tao!

Ừ thì lờ cái chuyện phao tin bạn chết để chiếm đoạt vợ bạn. Chuyện đã

lâu. Mà tai hại cũng chưa là gì, ngoài vết nhơ về tư cách đương sự. Hơn
nữa, sống là khoan dung, vả lại tính mèo mỡ, phóng đãng vốn là của cánh
đàn ông. Nghĩ vậy nên tôi mạnh dạn trình bày với ông huyện đội trưởng.
Ông huyện đội trưởng Pá San người Tày, bí danh là Quyết Thắng nghe
xong gật gù tỏ ý chấp nhận. Đang là lúc rất thiếu cán bộ quân sự ở cơ sở.
Địa bàn miền núi xa xôi bỗng dưng có anh xung phong lên nhận việc, thì
còn gì bằng. Ông chỉ ngại Quàn, dẫu là nhìn chung dáng bộ khúm núm, hèn
nhược, nhưng mắt cứ hay trợn ngược, khi nói yết hầu nhô ra, mồm loe loe
và răng nhe nhe trông kinh kinh là. Bởi vậy, ông bảo cho tập sự thử cái đã!

- Thằng cha này thế là gặp may nhỉ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.