MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 123

- Khiếp, ăn với nói!

- Ấy thế mà còn nhiều ả chịu cho nó lột quần đấy!

Ông Đồng nhổ bọt:

- Rõ điếm nhục chưa! - Rồi ông kéo tay Toàn: - Toàn à, thằng này đúng

là con người ô trược, xuẩn động, vô lại do vô sỉ. Không nghe nó nói, nhưng
tôi tin rằng thằng này giọng á thanh khàn khàn, kiểu người khuyết hậu,
thuộc loại người thết đãi nhau bằng chuyện đàn bà. Thôi, ta đi lên họp tiếp
đi!

Toàn trở lại nhà họp Thường vụ. Ông Quyết Định sau hồi nghe các ủy

viên thường vụ bày tỏ chính kiến, đang phát biểu kết luận. Ông Bình ghé tai
Toàn:

- Toàn này, ông Quyết Định vừa nói một câu rất hay. Hư hỏng của Trần

Quàn là cái việc vài căn nà, mạ căn trá, nghĩa là trâu gần ruộng, ngựa gần
mạ thôi. Theo mình, ý kiến của ông Quyết Định là có tình có lý. Quy kết
người ta là phản đ̓ng là quá đáng, có phải không Toàn?

Ngẩng lên nhìn ông Quyết Định, quan sát gương mặt ông, nghe ông nói,

Toàn nhận ra, ông vẫn cố giữ phong thái điềm tĩnh, cân nhắc thận trọng
thường khi, nhưng cũng rất rõ ràng là ở ông đã xuất hiện dấu hiệu mệt mỏi
lấn cấn và rụt rè. Trán ông hằn rõ ba nếp nhăn sâu như dao khía. Lòng ông
không thanh thản.

Trưa mùa thu vàng rực ngoài khu đồng. Nắng lấp lóa hơi sương. Ngồi

trong bóng râm, thấy hơi rừng tỏa ra lành lạnh. Vo ve đâu đó khi tỏ khi mờ
mấy chấm ong soi tìm tổ. Cắm cúi ghi chép lời phát biểu của ông Quyết
Định, Toàn chỉ nghển dậy khi ông Đồng đưa khuỷu tay huých nhẹ vào sườn
mình. Theo hướng mắt ông Đồng, Toàn nhìn thầy ông Ké Lanh vừa móc túi
lấy chiếc khăn tay, mở rộng bốn góc và đặt vào lòng bàn tay khum khum.
Rồi ông đứng dậy, ra khỏi cái bàn họp, lò dò đi ra cửa, men theo vách nhà,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.