MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 200

Ké Lanh lừa! Và kẻ đầu tiên mắc lừa không phải ai khác lại chính là nàng
ong chúa. Nàng chúa ong bé nhỏ, suốt đời ru rú ở trong tổ, xưa rày có mấy
khi dấn thân vào những cuộc bay đường trường. Nay nhìn thấy tấm áo của
ông Ké Lanh thì như tìm thấy bến đậu và chẳng hề đắn đoy một giây, nàng
lập tức sà xuống, bấu chặt vào rồi cùng theo chiều rơi tà tà của tấm áo hạ
dần độ cao xuống mặt đất, trong tâm trạng thật là mãn nguyện. Nàng hiểu,
cả đàn ong, lũ lĩ con cháu của nàng, ngay lập tức, tuân theo một quy tắc
chúa đâu ong đó sẽ bám riết theo nàng, bu vào tấm áo, thực hiện đúng tập
quán sinh hoạt bầy đàn vĩnh tồn của mình.

Ông Ké Lanh đảo chân chạy đón đầu tấm áo. Việc đã quá quen thuộc từ

thời còn là một chàng trai thợ cày ở miền quê núi Lạng Sơn. Vậy mà ông
run run cả đôi tay khi đã đỡ được tấm áo và nâng nó trên tay. Rồi nhẹ
nhàng, cẩn thận bao bọc lại và rảo bước vội vàng. Thú vị chưa, ông lúc này
như là vị ong chúa vậy, theo sau ông là cả một đám bụi ong dày.

- Ông Ké Lanh, may quá! Em không biết cách!

Cảm động quá, Đích ướt lướt thướt chạy từ bờ ngòi lên, đón ông Ké

Lanh. Ông Ké Lanh mím mím môi, đầu ngúc ngắc. Đích leo lên cái mảng
vầu, kéo sát bờ cho ông Ké Lanh lên cùng bọc ong và đám bụi ong đang vu
vu mù mịt quanh ông.

- Đâu, đõ nào?

- Dạ, đõ này ạ.

Ông Ké Lanh theo tay Đích chỉ, tiến đến cái đõ gỗ long não từ đó đàn

ong vừa nổi cơn khùng nộ, bay đi. Ông bảo Đích nhấc nắp đõ, rồi nhẹ
nhàng đặt tấm áo bọc đàn ong vào lòng đõ.

- Cậu có biết vì sao đàn ong này của cậu nó bốc bay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.