MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 228

đổ tất cả tội lỗi lên đầu mình; rằng mình là tên vô chính phủ, lưu manh giả
danh cách mạng có truyền thống từ ngày nào ngày nao rồi, phải xử bắn mới
thỏa!

- Sau làm thế nào mà thoát?

Ông Đồng hỏi. Ông Hưng nhìn phía ông Gia đang ngáy dền dệt, cười:

- Chuyện dài dòng lắm. Đại để là mình bướng, mình cãi đến cùng và sau

rồi là nhờ có5;ng anh minh từ Trung ương về kịp thời. Và mình phải đổi tên
đi. Chứ tên khai sinh mình đâu có phải là Nguyễn Chí Hưng!

Tiếng ông Gia cựa mình, khiến cả ông Đồng và ông Hưng im bặt. Nhìn

ra ngoài cửa lán, thấy sương trắng mờ bay tở mở, ông Đồng liền vùng dậy.

- Chợp mắt đi một tí đã, anh Đồng.

- Tính tớ là thế, đến cữ thức là dậy, không nằm rốn được nữa!

Bên lán dân công đã lập lòe ánh lửa. Một ngọn đèn pin đang lò dò đi tới.

Ông Hưng mở cửa lán. Hắt ngay vào một giọng nói đàn ông:

- Tả tế Đồng, ông Đồng trước là khu trưởng Pha Linh có đây không đấy,

đồng chí?

o O o

Ông Gia thức giấc thì trời đã sáng bạch. Nằm im, ông nghe thấy tiếng

cót két, cót két từ ngoài rừng vọng tới và ngơ ngác không hiểu là tiếng gì.
Vươn vai ngáp, ông ngồi dậy nhìn quanh. Thế nào nhỉ, hôm qua mình đã đi
những đâu, nói gì mà sao lại ngủ ở đây? Ông là người nhãng tính, hay quên.

Lát sau, hiểu ra tình thế, ông xỏ chân vào ủng, đi ra sân. ông nghe thấy

tiếng ông Hưng hô: “Tời bên A thả! Tời bên B quay!”. Và lững thững đi về
phía đó, ông nhận ra, công việc đào bới quả bom nổ chậm theo phương án

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.