MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 27

nước mắt, rằng nàng trong cơn sốt cao đã gọi tên anh. Anh tự trách mình đã
không nhận ra nỗi lòng của nàng sớm hơn. Lúc sáng, khi anh qua thăm,
nàng đã tháo chiếc nhẫn khỏi ngón tay gầy guộc trao cho anh, cố hết sức
mỉm cười, nụ cười mới buồn và cô đơn làm sao.

- Em mong anh giữ nó như một kỷ vật.

Nếu anh nhận ra sớm hơn, anh đã không để nàng trong tình trạng ngày một
xấu đi như vậy. Tất cả lỗi tại anh.

- Anh Ryo, anh đeo chiếc nhẫn sáng nay em tặng rồi chứ?

Anh nghẹn ngào trước giọng nói yếu ớt của nàng, không thốt nên lời. Anh
đưa bàn tay trái ra. Chiyo kéo tay anh lại gần và ngắmnó không rời mắt.
Nàng muốn nói anh hãy luôn nhớvề nàng nhưng nước mắt cứ tuôn trào.
Chiyo giấu mặt trong gối.

- Chiyo! Em thấy mệt à? Ofuku à, cho cô ấy uống thuốc đi. Sắc mặt Chiyo
xấu đi nhiều quá. Bác Nakamura à, mau đến đây!

Nghe tiếng gọi thảng thốt của Ryonosuke, mẹ nàng đang cầu nguyện ở
phòng bên cạnh vội chạy đi lấy bình nước trong được gánh về lúc sớm. Bà
vú cũng đã đến ngay chỗ nàng nằm. Chiyo mở mắt:

- Anh Ryonosukeđâu?

- Ryo đang ở bên phải con đây thôi!

- Mẹ nói anh ấy về đi!

- Tại sao? Anh ở đây em thấy khó chịu à? Anh ở đây có gì không hay?

- Bà vú Ofuku à, bà nói anh ấy về đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.